Công viên hôm nay sáng choang với đủ loại đèn màu, đẹp hơn với nhiều loại dây trang trí, thêm vào đó là các bài hát dành cho ngày lễ valentine vang lên 1 cách du dương, trầm bổng, những bông hoa hồng, những món đồ lưu niệm dễ thương được những người bán hàng mời chào niềm nở...
Đọc truyện tiểu thuyết : Tình yêu tuổi teen - chương 12
-Woa, mấy con thú này dễ thương quá.
Tôi reo lên suýt soa và quay sang Huy để tìm kiếm sự đồng tình..Ủa? Hắn đâu rùi, mới bên cạnh tôi mà...Chắc là tôi lạc mất hắn rùi..
-HUY ƠI, HUY ƠI.
Tôi gọi thất thanh và cố len lỏi từ chỗ này đến chỗ khác để kiếm hắn..bực..bực kinh khủng...
Kia rồi, tôi thấy hắn đang đứng ở sân dưới...hắn đang vẫy vẫy tay với tôi, cười rõ tươi với một bó hoa hồng nhung đỏ trên tay..
Nhìn thấy cảnh tượng đó, tự dưng cảm giác giận dỗi của tôi biến mất hẳn..thay vào đó là cảm giác..vui vui mới kì chứ.
Đang chạy xuống mấy bậc thềm để đến chỗ hắn thì:
-Á! ĐAU.
Tôi kêu lên thất thanh, 1 thằng con trai đã tông phải tôi làm sảy chân, ngã xuống..Hic, đau quá, đau chết đi được, tôi nghĩ là tôi bị trẹo chân rồi....và nước mắt tôi bắt đầu trào ra...đã thế gã kia còn quát:
-Con nhỏ xấu xí kia, đi kiểu gì mà đụng tao hả?
Điều tiếp theo hắn biết là 1 tên khác nhảy xổ vào, túm lấy cổ áo hắn, đó chính là Huy, cậu ta đang trừng mắt đầy giận dữ:
-MÀY XÔ NGÃ BẠN GÁI TAO MÀ CÒN DÁM NÓI BẰNG CÁI GIỌNG ĐÓ À? TAO DẦN CHO MÀY 1 TRẬN BÂY GIỜ.
|
Đọc truyện tiểu thuyết : Tình yêu tuổi teen - chương 12 |
-Ui em, anh ơi...em...em không biết...anh tha cho em.
Gã kia 1 phút trước còn hống hách là thế mà bây giờ trước Huy, hắn co rúm lại như 1 con chuột nhắt bị mèo dồn đến chân tường..
-Huy, đừng gây chuyện nữa.
Tôi nhăn nhó nói..người ta xúm lại chỗ chúng tôi mỗi lúc một đông...
Huy nhìn tôi rồi nhìn gã nọ, sau đó cậu buông cổ áo hắn ra thật mạnh đến nỗi hắn ngã dúi xuống sàn:
-May cho mày đấy...tao mà biết mày học trường nào thì y như rằng ngày mai tao kéo người lên đập liền..BIẾN.
Rồi Huy chạy đến chỗ tôi, lo lắng hỏi:
-Đau lắm không..?
Tôi gật đầu, nước mắt ngắn dài...
-Chắc là trẹo chân rồi..ngồi yên để tôi nắn lại cho nhé...
Huy nói và túm lấy cổ chân tôi..
-Không...không.
Tôi giãy nãy người lên:
-Đừng..AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Trong 1 giây tôi cứ tưởng mình đã ngất vì đau rồi, hic...đau thấy xương, thấu tủy luôn..nhưng đúng như lời 1 bài hát:
''nhưng thà đau, đau 1 lần rồi thôi..còn hơn cứ đau trọn đời..''.
Giờ đây tôi đã cảm thấy bớt đau hơn rất nhiều...
-Xúi quẩy quá, Huy tính làm Hằng bất ngờ nên chạy đi mua hoa...
Rồi hắn quanh quất nhìn xung quanh và mặt hắn trở nên nhăn nhó khi thấy bó hoa đã bị dập nát dưới bước chân của những người qua lại (chắc là khi thấy tôi ngã, hắn vứt hoa chạy vội lại đó mà)
Đỡ tôi đứng dậy, hắn đề nghị:
-Hay để Huy đi mua bó khác nhé.
-Không, không cần...
Tôi vội nói:
-Dù sao cũng hơn 9 h rồi, tôi phải về bây giờ...
Nghe đến đó, mặt hắn xụ xuống...Chà, nếu ban đầu tôi ghét hắn vì hắn hống hách, kiêu ngạo thì giờ đây tôi lại thấy ở hắn có chút gì đó dễ thương, đáng yêu lạ lùng mới kinh chứ..
Đọc truyện tiểu thuyết : Tình yêu tuổi teen - chương 12
-Hằng à, để Huy cõng nhé.
Hắn nói khi thấy tôi bước đi 1 cách khó nhọc bên vệ đường..
-Không, tôi có đau đến độ không đi được đâu...tôi vẫn đi được nè.
Tôi tươi cười nói...Thú thực, nghĩ đến chuyện hắn cõng tôi thôi là tôi đã thấy khiếp lắm rồi..thể nào mấy người đi đường thấy cũng sẽ nói vào tai nhau ''Bọn trẻ thời này học đòi phim Hàn'' cho mà coi..
Đột nhiên hắn bế xốc tôi lên vai làm tôi choáng nặng, tôi la oai oái:
-LÀM CÁI GÌ VẬY? THẢ TÔI XUỐNG ĐI.
-Giờ Hằng thích đi như thế này hay là cõng, chọn đi.
-THẢ TÔI RA
-Không.
Hắn vẫn lì lợm nói và bước về phía trước....
-Thôi được rồi, cõng.
Tôi nói 1 cách chịu thua....đến đó hắn mới chịu buông tôi ra..hic, tôi tuyên bố tôi rút lại sự nhận xét dễ thương, đáng yêu về hắn...hắn vẫn là 1 thằng độc tài, phát xít, đáng ghét...
Comments[ 0 ]
Post a Comment