Đọc truyện tiểu thuyết : Tình yêu tuổi teen - chương 11
Choáng..choáng hiệp 2..
Nếu trong ngày này bạn và người iu đi xem phim thi sẽ xem phim gì?...Chắc là love story, casabanca, yêu là cưới ....hoặc đại loại là những phim như vậy..nhưng Huy thì không, chẳng hiểu hắn nghĩ cái quái gì khi mua vé cho tôi coi bộ phim: ''xác chết trên mái nhà''
Tôi nhìn cái poster của phim rùi nhìn hắn..:
-Bị điên không?
-Không.
-Thần kinh ổn định chứ?
-Ổn định.
-Nhiễm sắc thể đầy đủ?
-Đầy đủ.
-Thế sao lại cho tôi coi cái phim này trong ngày valetine?
-Ủa? Sợ à? Người như Hằng mà thỏ đế, sợ phim kinh dị à?
Hắn nhếch mép cười..lời hắn nói đã chạm đến lòng tự ái của tôi:
-Tất nhiên là tôi không sợ...tôi chẳng việc gì phải sợ cả.
Tôi cố nói cứng.
-Vậy thì vào thôi..hy vọng coi xong phim này Hằng rút ra bài học cho chính mình..Thôi, vào trước đi, Huy đi mua bỏng ngô nhé.
Hắn nói rồi bỏ đi...còn tôi thì đứng lại đó bặm môi suy nghĩ..gì mà bài học chứ...khó hiểu quá đi mất...
|
Đọc truyện tiểu thuyết : Tình yêu tuổi teen - chương 11 |
Bộ phim ''xác chết trên mái nhà'' kể về 1 cô gái yêu thầm 1 chàng trai (giống tôi quá)..nhưng trớ trêu thay anh ta không yêu cô ta mà chỉ lợi dụng sự ngây thơ, tin người của cô, và vì lòng tham của mình...anh chàng đã giết chết cô để cướp đoạt tài sản sau đó quăng xác cô trên mái nhà bỏ hoang...nhưng hồn cô vẫn còn vấn vương, luôn luôn tìm cách đe dọa, báo thù gã kia..
Coi phim này, tôi và mấy người trong rạp ớn lạnh, người cứ run lên bần bật...nhưng Huy thì không, hắn coi phim này như phim hoạt hình vậy...thỉnh thoảng lại đế thêm vài câu đại loại như:
-Cho đáng, ai bảo con gái mà vô duyên, cứ bám theo thằng đó, đáng ra nên từ bỏ sớm thì đâu đến nỗi..
Hay:
-Lòng người khó đo được..đừng có thấy bề ngoài lịch sự, ga lăng mà không đề phòng..
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Mọi người trong rạp rú lên khi đến cảnh cuối phim..cô gái đẩy chàng trai từ trên lầu hai xuống... Người hắn ta ngập ngụa trong vũng máu...còn cô gái trong bộ đồ trắng toát, tóc tai rũ rượi thì cất tiếng cười man di, mọi rợ... Sau đó đèn sáng choang, mọi người định thần lại và lục tục kéo nhau ra về, tay họ còn ôm lấy ngực mình...Tôi và Huy cũng đứng lên...Giờ tôi mới để ý, cánh tay hắn hằn lên đầy những vết bấm của tôi khi sợ quá..
-Đau không?
-Tất nhiên là đau.
-Xin lỗi, tôi không cố ý.
Tôi nhăn nhó nói....chắc hắn đau dữ lắm...vậy mà ngồi suốt buổi hắn chằn rên lên tí nào..
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại reo lên...đó là bải 'Run to you'', 1 bài tôi rất thích trong audition.
-Chờ tí, tôi nghe điện thoại.
Hắn nói...tôi gật đầu...Hic, nói thật là bây giờ tôi mong hắn nghe xong thật nhanh và quay lại với tôi..tôi vẫn còn bị bộ phim kia ám ảnh...đứng đây lâu không khéo tôi chết vì sợ mất.
Đọc truyện tiểu thuyết : Tình yêu tuổi teen - chương 11
<Alo. Nghĩa à >
< Sao ông...thành công không? Chắc là nàng ôm chặt lấy ông vì sợ hả? >
< Ôm khỉ, Hằng bấm tay tôi thì có...đau chết đi được..lằn đỏ lên rồi này >
< Thế à..sao tôi dắt mấy con bồ đi coi...đến đoạn cao trao chúng đều ôm lấy tôi thế nhỉ >
< Không biết, thôi tôi out nhé, tôi không muốn Hằng chờ lâu >
< Uh, bye >
Chỉ 5 phút sau Huy đã quay lại và kéo tôi đi chơi công viên cùng hắn..tất nhiên là tôi từ chối vì nghĩ đến viễn cảnh phải đi bộ đến mòn dép và chen chúc trong dòng người là tôi cười không nổi nữa..Nhưng Huy nào có chịu nghe theo lời người khác đâu..hắn lôi tôi đi bằng tất cả sự nhiệt tình của hắn:
-Đi chơi cho vui mà..Hằng sợ gì chứ...sợ đi nhiều xấu người hả...Yên tâm, xấu thì cũng đã xấu sẵn rùi...
Comments[ 0 ]
Post a Comment