Tôi 29 tuổi, làm kế toán của công ty liên doanh và mới kết hôn được 4 tháng. Tôi về làm dâu trong một gia đình rất khá giả, mẹ chồng đã mất còn bố chồng xưa kia là chủ một doanh nghiệp lớn. Chồng tôi cũng có địa vị khá trong xã hội nhưng rất yêu chiều vợ.
Cuộc sống những ngày tháng đầu sau hôn nhân của tôi sẽ chẳng có gì đáng than phiền nếu như không có chuyện liên tục phải đối phó với những động chạm thân thể như vô tình nhưng thực ra là cố ý của bố chồng mà tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp phải. Ngay từ những buổi làm bếp đầu tiên của tôi ở nhà chồng, sau kỳ trăng mật dài của vợ chồng, bố chồng tôi đã chủ động xăng xái xuống bếp làm việc cùng tôi.
Ông tranh phần cắm cơm, nhặt rau và trong khi tôi thái thịt, ướp cá, ông kè kè đứng sát bên cạnh chỉ để hỏi có cần bóc hành, bóc tỏi hay không. Lúc đó, tôi vô cùng hồ hởi vì lầm tưởng rằng mình may mắn vì có được người bố chồng thân mật, hoà đồng.
Thậm chí, tôi còn sung sướng khoe với chồng rằng: " Chắc bố sợ em chưa quen với bếp của nhà mới".Những va chạm thân thể lúc đó như cái xoa vai, bóp eo hay nắm tóc của ông, tôi chẳng mảy may nghĩ xa xôi gì khác hơn là cử chỉ thân mật, xuê xoa của người bề trên.
Tôi chỉ sinh nghi khi những va chạm thân thể khi cùng làm bếp của ông cứ lặp đi lặp lại nhiều lần và ngày một suồng sã hơn. Điển hình nhất là có một buổi chiều cả nhà đi vắng, khi tôi đang đứng nhặt rau ở bàn bếp, ông từ ngoài vào và vòng tay nắm lấy hai vai, gần như ôm trọn lấy tôi từ phía sau. Tôi giật mình quay lên nhìn thì ông cười xuê xoa, ý như là chỉ muốn giúp tôi mấy việc vặt vãnh thôi.
Ngoài chủ động làm bếp cùng, ông còn luôn cố tình nhờ tôi làm những việc lặt vặt để có thể đứng gần tôi và dễ bề có những động chạm vào người tôi như nhờ xâu kim, nhờ nhổ tóc... Khi nhờ tôi đọc hộ giấy tờ gì, dù tôi đọc rất to đến mức có đứng dưới tầng 1 vẫn đủ nghe thấy, vậy mà ông vẫn cứ phải đứng sát gần, níu lấy vai tôi... để nghe cho rõ. Hôm nào, tôi có mặc bộ đồ mỏng một chút thì đến phát ngượng. Ông săm xoi nhìn không để lọt chỗ nào.
Cảm giác ghê ghê mỗi khi nhìn thấy bố chồng, tôi không biết có thể sẽ kìm chế được bao lâu nữa (Ảnh minh họa)
Khi biết bố chồng xấu tính vậy, tôi đã tìm mọi cách để bố chồng không còn cơ hội ở gần tôi nữa nhưng dường như bất lực. Tôi mua rau đã nhặt sẵn ở ngoài chợ, bóc hành tỏi sẵn ở ngoài hàng và giải quyết mọi thứ gọn ghẽ để ông không còn có thể làm giúp tôi được gì nữa. Thậm chí, để ngăn cản việc ông xuống bếp khi tôi nấu nướng, ngay từ khi chuẩn bị vào bếp là tôi đã nghiêm nghị bảo: Bố để mình con làm. Vậy mà ông vẫn cứ tìm cách loay hoay quanh đó với đủ mọi lý do để làm và để lại có những cử chỉ khiến tôi phát sợ.
Bố chồng tôi là người có học, từng bôn ba làm ăn ở nhiều nơi và có quan hệ xã hội rộng. Vậy mà không hiểu sao có những phép lịch sự tối giản trong ăn mặc ở gia đình mà ông cũng không có, hay ông cố tình không muốn có thì tôi cũng chẳng hay nữa. Ai đời, nhà có con dâu mới, phòng ông lại ở ngay dưới tầng của vợ chồng tôi ở, ngày bao lần tôi qua lại. Vậy mà ông vẫn giữ thói quen mặc nguyên quần sịp mỗi khi tắm xong hay bất cứ lúc nào ông thích. Nhiều lần chạm mặt ông trong tình trạng đó, tôi như muốn độn thổ.
Dù rất phiền lòng vì những cử chỉ khiếm nhã của bố chồng nhưng cho đến giờ tôi vẫn chưa dám kể hay có ý kiến gì với chồng phần vì ngại, phần vì không biết nói sao để chồng tin vì lẽ anh vốn rất tôn trọng bố. Chồng tôi thuộc tuýp đàn ông có hiếu với bố mẹ một cách cực đoan. Ngay từ ngày chuẩn bị lấy nhau anh đã bảo: Bố già rồi, không sống được lâu nữa nên nhất nhất phải làm vừa lòng bố. Tóm lại, với anh, bố luôn là đúng.
Nhà giờ chỉ còn có một bố, một con, chẳng có lẽ nào tôi lại có thể cả gan đề nghị với chồng ra ở riêng. Nhưng nếu ở chung mà cứ liên tục phải trốn tránh bố chồng. Ở nhà mình mà luôn phải cảnh giác, sống trong tâm trạng thấp thỏm, bất an và đặc biệt, là cảm giác ghê ghê mỗi khi nhìn thấy bố chồng, tôi không biết có thể sẽ kìm chế được bao lâu nữa. Và rồi đây, tôi sẽ còn phải sinh con, thời gian ở nhà sẽ nhiều hơn nữa, tôi phải đối phó sao đây. Mong các bạn sớm cho tôi lời khuyên bổ ích để giúp tôi thoát khỏi sự bế tắc này!
Comments[ 0 ]
Post a Comment