Chương 14 - Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em

2:05 AM |

(Truyện tiểu thuyết tình yêu hay) : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 14.  Đọc truyện tiểu thuyết, dành cho mình một khoảng lặng nhỏ, đủ để yêu thương và giữ lấy yêu thương.

-----------------------------------------------------------------


- Anh…kem ở hà nội rất ngon nha…

- Em ăn ít thôi được chứ, bệnh của em không được ăn nhiều đồ lạnh…

- Anh…em không phải trẻ con, với lại em rất khỏe, khộng tin em có thể ăn hết 5 li kem cho anh xem…

Truyện tiểu thuyết tình yêu hay : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 14

- được…à mà không…anh không mắc lừa em đâu…Tiển Phi Yến…

- hihi…càng ngày anh càng thông minh ra nha.

- Còn em càng có nhiều trò hơn chứ gì…

- Đâu có…

- Nguyên Băng là em sao ?

Cả 2 giật mình bởi tiếng nói của Người đàn ông lạ…

- Xin lỗi anh nhận nhầm người rồi, tôi không phải là Nguyên Băng tôi tên là Phi Yến…

- Vâng chúng tôi mới từ Mĩ về hôm qua, có lẽ anh nhận nhầm người chăng… Hoàng Phi vội thay lời cô giải thích…

- Xin lỗi, cô trông giống em gái của tôi nên có thể tôi nhìn nhầm…thật là có lỗi…

- Không sao…

- Để chuộc lỗi, tôi xin mời hai người bữa kem hôm nay, mong 2 người đừng từ chối…tôi sẽ rất áy náy với sự thất lễ của mình…

- Không cần vậy đâu…Hoàng Phi vội vàng từ chối…

- Cám ơn anh, tôi sẽ ăn tới khi nào anh không thể trả nổi tiền thì thôi…

- vậy thì còn gì bằng…tôi là Đình Phong, rất vui được biết hai người…

- Tôi là Hoàng Phi còn đây là bạn gái tôi Phi Yến…

- Chào cô, rất hân hạnh…

- Xin lỗi anh, cô ấy không thể nhìn thấy…

- Tôi xin lỗi…

- 1 tai nạn thôi mà, anh Đình có lẽ hôm nay anh xin lỗi quá nhiều chăng…
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 14
Truyện tiểu thuyết tình yêu hay : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 14

Meo…meo…đột nhiên có 1 chú mèo đáng yêu tới cọ vào chân Của Phi Yến, cô hốt hoảng…:

- Anh Hoàng Phi đuổi nó đi…đi…!

- Phi Yến Bình tĩnh…anh đưa nó đi rồi…

- Cô ấy bị dị ứng với mèo…Hoàng Phi quay sang giải thích với Đình Phong…

- Ồ, vậy sao…em gái tôi cũng vậy, thật vinh dự khi gặp cô…

Ring …Ring…

- được…tôi tới ngay…

- Xin lỗi tôi phải đi, nếu có duyên nhất định sẽ gặp lại…

- Vâng, chào anh…

Đình Phong bước đi mà vẫn ngoái đầu lại nhìn PhI Yến thêm lần nữa…Mình lú lẫn thật rồi, trên đời người giống người rất nhiều…Nguyên Băng chẳng phải bây giờ đã là Uyên Nhi sao…

- chiều mai chúng ta sẽ ra vào Sài Gòn, em không muốn ra ngoài chơi nữa sao…

bên ngoài rất lạnh…em chỉ muốn ở trong phòng có lò sưởi ấm áp thôi…

- vậy được anh ra ngoài 1 lát, em đừng đi ra ngoài kẻo lạc…

- Đã biết anh đi đi…em sẽ ngoan ngoãn ngồi trong nhà nghe tin tức…

- “Nguyên tổng, nghe nói anh đã tìm lại được vợ mình sau tai nạn, nghe nói cô ấy là Đình Uyên Nhi…

- Phải…

- Xin anh cho biết liệu bao giờ 2 người làm đám cưới lại…

- Có lẽ không lâu nữa….”

- Ui da…đang gọt táo bỗng dưng cô bị đứt tay…tự gõ vào đầu Ph Yến thì thầm..:

- Mình đúng là vô dụng mà ngay cả gọt hoa quả cũng không làm được…

Tại sao mình không nhớ được chuyện quá khứ nhỉ, anh hoàng pHi bảo rồi mình sẽ nhớ ra mà, tại sao không hề có 1 chút gì lưu giữ trong đàu mình vậy…

Sao mình đau đầu như vậy, cứ mỗi lần cố nhớ chuyền gì cũng vậy….

a….a….

anh Hoàng phi sao em lại năm ở đây…?

Anh về nhà thấy em nằm trên sàn nhà. nhớ lần sau không được để anh lo lắng nữa…

Vâng…em xin lỗi…

Em vẫn muốn chiều mai vào sài gòn hãy anh sẽ dời thời gian lại nhé…

Không sao em vẫn tốt…em muốn vào đó…có cái gì đó cứ thúc giục em tới đó…

Sân bay :

Em đứng đây chờ anh…không được đi đâu…?

Được…anh đi lấy hành lí đi…

“Bốp”

Ôi tôi xin lỗi tôi không có ý…

Phi Yến đụng vào ai đó…cảm giác có 1 luồng điện nhỏ chạy vào cơ thể khi người đó đưa tay ra đỡ lấy cô…

Không sao…?

Con trai chúng ta ở đây…?

Người con trai đó sau khi đỡ cô dậy nghe tiếng gọi vội vã bỏ đi…?

Phi Yến em sao vậy…?

Em không sao, em vô ý va phải người ta thôi…

Truyện tiểu thuyết tình yêu hay : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 14

Giọng nói đó quen thuộc quá…Nguyên Thần Dạ suy tư…mình làm sao vậy, đàu óc có lẽ làm việc vất vả quá rồi…Nguyên Thần Dạ thở dài…

- Anh Hoàng Phi em muốn tới biển…?

- Được rồi, nhưng em phải khoác áo ấm đã rồi chúng ta sẽ đi…

- Anh Hoàng phi vì sao em lại thích biển nhỉ ? có phải em thích gió biển không…?

- nhắm mắt lại và cảm nhận đi…cô sẽ nghe được tiếng hát của biển…

- cám ơn…anh là ai…?

- Tôi là Tống Hạ Bình…

- Chào anh…tôi là Phi Yến…

- Cô rất giống 1 người bạn của tôi…

- Nguyên băng sao …?

- Cô biết cô ấy…

- Lúc mới tới hà nội cũng có Người gọi tôi như thế, nên tôi đoán vậy không biết có đúng không…?

- Đúng…người đó là ai vậy…

- Anh ta…à, anh ta nói tên là Đình Phong…

- Đình Phong…

- Vâng…anh quen anh ta sao…

- Đúng thế ?

- Nhưng tôi giống cô gái tên là Nguyên băng bạn của anh sao …?

- Đúng thế…cô sống ở nơi nào…?

- Tôi mới từ Mĩ về được mấy hôm…!

- vậy sao…Đây là danh thiếp của tôi…

- Xin lỗi anh tôi không thể nhìn thấy…

- Cô…

- chỉ là 1 tai nạn thôi…

- Phi Yến, ai vậy…?

- Anh Hoàng Phi…

- Tôi là Tống HẠ bình…

- Em vừa quen anh ấy, thêm 1 người tưởng em là cô gái tên Nguyên băng…

- Ánh mắt Hoàng Phi hơi tối lại trong chốc lát nhưng làm sao có thể qua mắt được con mắt nhà nghề của hạ Bình…

- Có dịp sẽ gặp lại anh Tống…Phi Yến chúng ta về khách sạn thôi…anh không muốn em bị cảm đâu…

- Dạ…anh Tống tạm biệt…

- tạm biệt…Đôi mắt của Hạ Bình không rời bóng của Phi Yến…

- rất giống, không biết liệu Nguyên thần Dạ nhìn thấy cô ấy sẽ có phản ứng như thế nào…

- Phi Yến, chúng ta nhất định sẽ gặp lại nhau…

Nói rồi anh mỉm cười, bước đi….:

- Thần Dạ, cậu biết hôm nay tôi vừa gặp chuyện vui không, tôi mời cậu ăn cơm…

- cậu vừa kí hợp đồng sao ? có nhã hứng mời tôi ăn thì tôi không từ chối…

còn hấp dẫn hơn thế…

- Thư Kí lạc tìm hiểu khách sạn mà cô gái kia ở cho tôi, thử xem tối nay họ sẽ ăn tối ở đâu, rồi gọi điện cho tôi…

cuộc sống sẽ bớt nhàm chán hơn rồi.

Truyện tiểu thuyết tình yêu hay : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 14
-----------------------------------------------------------------
Read more…

Chương 13 - Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em

2:02 AM |

(Truyện tiểu thuyết) : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 13.  Đọc truyện tiểu thuyết, dành cho mình một khoảng lặng nhỏ, đủ để yêu thương và giữ lấy yêu thương.

-----------------------------------------------------------------

- Nguyên ……

- Thần Dạ..gọi anh như thế…

- Sao anh dám khẳng định em là Nguyên Băng…

- Em nhìn lên bàn xem…

- nhẫn…tấm phim siêu âm…bản điều tra…còn đây là gì…

- từng đó chưa chứng minh được điều gì cả ?

- đây là bản xét nghiêm AND của em và mẹ em Nguyên băng…

- anh…Thần Dạ anh nghi ngờ em từ khi nào…

- Từ khi em hôn anh…Nguyên Băng…1 nụ hôn nuốt trọn những gì cô định nói…

- Nói cho anh biết mọi chuyện,nếu anh đoán không nhầm thì em biết chuyện của Hạ Thảo…

- Em biết…

- Nào ngồi xuống đây và nói cho anh biết chuyện gì đã xảy ra với em.

- được…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 13

Thần Dạ…sau khi bị rơi xuống vực cùng xe oto, thực ra thư kí Trần Đã đẩy em ra qua cửa xe…có lẽ phúc phận em chưa thể chết nên khi đó…điện thoại rơi trên vách núi còn…em thì bị rơi xuống phía dưới và mắc vào nhánh cây nên không ai biết…

Thần Dạ mím môi, siết chặt vòng tay ôm cô lại….

- Sau đó thì sao ?

- Sau đó, khi tĩnh dậy em thấy toàn thân mình toàn là máu…thấm ướt hết áo cưới…em đã kêu cứu, nhưng không có tiếng trả lời…mệt mõi em thiếp đi…

- Anh xin lỗi…là lỗi của anh…

- Thần dạ anh không có lỗi…nắm lấy tay anh Nguyên băng tiếp tục câu chuyện…- em đã ngủ trên lưng chừng núi kia 1 đêm…hôm sau, em được 1 anh chàng leo núi cứu sống…em đã hôn mê bất tỉnh hơn 2 tuần…khi tỉnh dậy, em mới biết mình bị sảy thai và toàn bộ khuôn mặt bị hủy hoàn toàn…lúc đó rất hoang mang…

- Sao em không tìm anh…

- Em đã định thế, nhưng mất con…lại bị biến dạng khuôn mặt em không dám về tìm anh…em đã tìm đến anh Đình Phong…

Khuôn mặt Nguyên Thần Dạ tối sầm lại :

- Anh ta làm em tin tưởng hơn anh…

- Thần Dạ, bình tĩnh em sẽ kể anh nghe….

- Haz…thở dài thườn thượt…

- Người ân nhân cứu em hôm đó, có quen 1 vị bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình rất giỏi bên mĩ, anh ta và anh Đình phong đã đưa em qua đó alfm phẫu thuật như diện mạo hiện nay…khi trở về em định đi tìm anh nhưng nghe tin anh và Hạ Thảo qua lại, em rất sốc quyết định buông xuôi…
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 13
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 13
- Tình cờ em điều tra ra sau cái chết của em anh rất đau lòng, em tim đến những kĩ vật đó thì tất cả đều bị mang đi rồi, em đoán anh đang giữ chúng…

- Đúng thế…

- Em quyết định thêm 1 lần nữa trở về quyến rũ anh…thực ra là em nghe nói anh đang có ý định thu mua công ti Nguyên Hoàng…?

- Nếu như không có chuyện đó, em sẽ không xuất hiện trước mặt anh sao ?…

- Nhưng dù sao em cũng đã trở về bên anh chỉ là diện mạo khác thôi…

- tại sao 2 lần anh đều trông thấy bóng dáng em…ở Sài gòn và Hà nội…

- lần thứ nhất là do ảo giác mà thôi. Còn lần thứ 2 do 1 loại thuốc gây ảo giác mà em đã bảo phục vụ cho vào li rượu của anh…

- em…em….

- Thần dạ anh mắc bệnh nói lắp sao ?

- Nguyên THần Dạ em muốn nhờ anh 1 việc ?

- Nói đi !

- Thần Dạ…Đừng trả thù Hạ Thảo được không ? mất đi khả năng làm mẹ đã là 1 sự trả giá quá đắt rồi, bây giờ tinh thần cô ấy lại không tốt rơi vào trầm cảm như thế, anh nên tha cho cô ấy đi…

- Nguyên Băng, con chúng ta đã chết, lại còn em phải chịu khổ như thế nữa, anh không nghĩ, mọi chuyện có thể dễ dàng như vậy…

- Thần dạ,con cô ấy cũng mất, cô ấy là bạn em, em hiểu rõ khi yêu 1 người con người ta sẽ mất hết lí trí như thế nào…

- Được rồi…ý vợ là ý trời…

- Thần dạ,anh đáng yêu lắm..

- Anh vẫn không thể hiểu nổi, Nguyên Băng..?

- Chuyện gì…?

- Lúc công tác ở Hà nội, trong đêm say đó, rõ ràng anh thấy…em đã mang thai không thể…?

- Vết lạc hồng trên ga giường chứ gì…?

- Thần Dạ…tiểu xảo là ở đây…

- Nói rồi cô đưa ngón tay áp út lên cho anh xem…

- Ý em là …em lừa anh…

- Thần Dạ ơi thần Dạ..cả 1 đời phong lưu mà anh vẫn bị em lừa…anh có biết vì chuyện đó mà em mất bao nhiêu là máu để làm thử cho giống không ?

- Anh không tin 1 người như em có thể nghĩ ra những kế như thế để đưa anh vào tròng ?

- tất nhiên rồi, mấy trò đó là do Tống Hạ Bình và anh Đình phong bày cho em mà….

- Tống Hạ Bình…tôi sẽ rút hết vốn đầu tư vao công ty cậu…

- Anh thần Dạ mặc kệ chuyện đó đi, chúng ta đi ra biển thôi, em muốn ra biển…

- Nguyên Băng anh nghĩ chuyện đó, chúng ta sẽ làm sau bây giờ chúng ta còn việc quan trọng hơn…

- -Chuyện quan trọng …là chuyện gì….

- Em Đoán xem….?

- Thần dạ, sao nhìn anh có vẻ gian tà vậy…thôi em đi trước…

- Ôm chầm lấy vòng eo của cô, Thần Dạ dùng môi mình nuốt hết những lời cô nói :mà trả lời…

- Chúng ta phải sản xuất tương lai…Nguyên Băng…

- Nguyên Thần Dạ…anh…đây là phòng làm việc…

- Ring…ring…em có điện thoại…

- mặc kệ nó đi…

- không được..alo…Anh đình phong có chuyện gì mà gọi cho em vậy ?

- Nguyên Băng…Hạ Thảo…

- Cô ấy làm sao ?

- Cô ấy bị tai nạn xe….mất rồi…

- Anh….

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 13

Cùng đó ở nữa vòng trái đất bên nước mĩ xa xôi, có 1 người con trai đang đẩy xe lăn cho 1 cô gái…

- Anh Hoàng Phi, em có thể tự đi được mà, tại sao lại phải ngồi xe lăn chứ..?

- Phi Yến mắt em còn chưa khỏi, em đừng đi lại lung tung như thế, được chứ, có anh ở đây là được rồi…

- Anh là bác sĩ không thể suốt ngày bên cạnh em như vậy được…những bệnh nhân khác sẽ nạnh tị với em…

- Phi Yến…họ không phải Bạn gái anh….

- Anh Hoàng Phi, em muốn được trở về quê hương, ở đó em còn người nhà nữa không…

- Phi Yến em quên rồi sao, chúng ta là trẻ mồ côi, ba mẹ em đã mất trong tai nạn xe hơi rồi…

- Vậy sao ? Đô mắt Phi Yến chợt buồn…

- Ít ngày nữa anh sẽ xin chuyển công tác về Việt nam chúng ta sẽ về đó được chứ…

- Được, bác sĩ tài năng như anh ở đâu người ta cũng cần mà…

- Phi Yên từ bao giờ em học cách nịnh người khác vậy…

- Em học từ mấy chị y tá đó…

- Sao em cứ 1 mực nhận là em gái anh mà không phải bạn gái anh chứ..em không muốn sao ?

- Không phải anh Hoàng Phi, anh không thấy nói em gái anh họ rất lấy lòng em sao, chẳng qua em chỉ chớp cơ hội của họ thôi mà…

- Nha đầu này, em khôn lắm…

- Anh Hoàng Phi, khuôn mặt của em như thế nào, cả của anh nữa, tại sao em không nhớ gì cả ?

- Phi Yến, sau cơn sốt vi rút em bị ảnh hưởng tới 1 vài dây thần kinh gây mất trí nhớ tạm thời thôi…mắt của em là do tai nạn xe năm đó…chỉ cần em khỏe lại, anh sẽ đi khắp nơi tìm người có giác mạc phù hợp cho em….

- Anh…cám ơn anh, vất vả quá rồi…

Hôn nhẹ lên trán cô, Hoàng phi mỉm cười…:

- Đồ ngốc ! sau này là vợ anh rồi có gì vất vả đâu…

- Anh…

- được rồi, anh đưa em về phòng…

Tại Nhà Họ Nguyên…

- Nguyên băng…lâu lắm rồi anh mới lại được uống vị café này…

- Anh Thần Dạ..sau này anh có thể gọi em là Uyên Nhi được không…?

- tại sao ? em là Nguyên Băng cơ mà…

- thời gian gần đây, mọi người đều gọi là Uyên Nhi, em có ddiierm đã quen rồi…

- Nhưng mà…thôi thế cũng được…

- Cám ơn anh…Thần Dạ…

- chỉ cám ơn vậy thôi sao ?

- thật đáng nghét mà…Nụ hôn nhẹ nhàng đậu trên môi Nguyên Thần Dạ…

- như vậy còn chấp nhận được

- Uyên nhi, chúng ta tổ chức lại dám cưới được không ?

- chẳng phải như thế này cũng tốt sao…?tháng sau nhé…

- quyết định như vậy đi…bây giờ anh tới công ty..em ở nhà, không được chạy lung tung hiểu chưa…

- Nguyên Thần Dạ em không phải trẻ con…nhưng tại sao em không được đi làm, rõ ràng em là thư kí của anh cơ mà….Uyên Nhi giận hờn nói…

- Uyên Nhi…anh không muốn em vất vả,..nghe lời anh…

- Anh muốn tuyển mấy cô thư kí chân dài đúng không…?

- Uyên nhi…

- Thôi em đùa thôi mà…anh đi nhé

Sân bay…

- Anh Hoàng Phi đây là chỗ nào…

- Phi Yến Đây là Sân Bay Tân Sơn Nhất của Hà nội…

- Sao chúng ta lại tới đây, em tưởng chúng ta sẽ tới sài gòn cơ mà..em nghe trên truyền hình khí hậu ở đó rất ấm áp, còn Hà Nội lạnh em không thích…

- Phi Yên ngoan anh làm thủ tục xong, anh sẽ mang em đi chơi rồi chúng ta vào sài gòn được không.

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 13
-----------------------------------------------------------------
Read more…

Chương 12 - Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em

1:59 AM |

(Truyện tiểu thuyết) : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 12.  Đọc truyện tiểu thuyết, dành cho mình một khoảng lặng nhỏ, đủ để yêu thương và giữ lấy yêu thương.

-----------------------------------------------------------------

- Tìm tung tích của Nguyên băng cho tôi, đồng thời điều tra thư kí Đình uyên Nhi cho tôi…

- Vương thư kí, anh tiến hành thu mua công ti Nguyên Hoàng đi…

- Nguyên Tổng…Nguyên Hoàng là….

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 12

- Thư kí vương từ bao giờ anh có ý kiến với quyết định của của tôi vậy ?

- Nguyên tổng không có, tôi sẽ đi làm ngay…

- Đình uyên nhi, pha cho tôi 1 li café, như lần đầu tiên cô đã pha…

- Café ½ viên đường và 1 thìa café sữa sao ?

- Đúng thế….

Qua phòng hạ Thảo, Thần dạ nhớ mình để quên đồng hồ đâu đó, không biết ở đó có không ?

- Không…không…Nguyên băng….mình xin lỗi cậu mình không cố ý..cậu tha cho mình…

- Không đừng mang con mình đi, đừng mang Thần Dạ đi…KHông đừng mà…

- hạ Thảo tỉnh lại đi…

- Thần dạ, ác mộng thật khủng khiếp…

Ôm chặt lấy Nguyên thần Dạ, Hạ thảo khóc nức nở…

- Là giấc mộng gì…

- Không em không muốn nhắc lại…

1 tia sát khi lóe lên trong mắt Nguyên Thần Dạ…

- Bình tĩnh ngủ đi…

- Anh đừng đi được không….

- Anh còn ra ngoài xử lí công việc, em ngủ tiếp đi…
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 12
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 12
Kéo tấm chăn cho hạ thảo Nguyên thần Dạ, bước ra khỏi phòng anh gọi ngay cho tống hạ bình….:

- Thần Dạ cậu có biết bây giờ là mấy giờ không ?

- hạ Bình bây giờ cậu ra khỏi giường và điều tra mối quan hệ của thư kí Trần và Hạ thảo xem họ có liên lạc gì không?

Thần Dạ anh nhớ không được phá tan gia đình em, nhớ chưa, em nghi ngờ anh bá đạo lắm đó…bức thư thứ 3 rồi đó…có lẽ là bức thư cuối cùng em viết cho anh…Thần Dạ…anh dã từng nói nếu em chết anh sẽ phá tan gia đình em, em sợ điều đó, xin anh đừng làm điều đó…, người nhà em không có lỗi…Thần Dạ, con cũng đạp này, nó đang cảnh cáo anh đó”

- Anh thần dạ…có…thấy trong túi của tôi hom đó có 1 chiếc hộp nhỏ bằng nhung không…?

- Không thấy, có gì sao, thư kí Đình…?

- À ! không có gì ? chỉ là tôi vô ý đánh rơi 1 vật quan trọng mà thôi, cám ơn anh Nguyên Tổng…

- vậy sao ? Ánh mắt Nguyên Thần Dạ lơ đãng nhìn cô…

- Thư kí Đình, cô thích trồng hoa gì nhất…

- Hoa hồng và xương rồng…có gì sao ?Nguyên tổng…

- Không có gì cô ra ngoài đi…

- Nguyên tổng anh lạ lắm…

Tan làm về đang lơ ngơ đơi xe buýt thì :

Cướp cướp…chiếc túi xách của Uyên Nhi bị 1 tên cướp giật đi mất…

không thể được trong đó luôn có 1 thứ quý giá nhất với cô, kể từ khi mất đi chiếc hộp, cô đã đau lòng muốn chết…có dù cướp có lấy hết tiền trong túi cũng được nhưng đừng lấy bức ảnh của cô…

- thưa anh túi đây ạ! Đưa cái túi cho người đàn ông mang kính đen kia

- tiền của cậu đây…nhiều hơn số cậu ần đó….

- Đóng cửa kính xe, trên khuôn mặt lạnh lùng nở ra 1 nụ cười khéo léo…

- thế là hết…tất cả mọi thứ sao bỗng dưng biến mất trước mắt cô…

- tại sao lại như thế chứ….bỗng nhiên Uyên nhi òa khóc…

biệt thự nhà họ Nguyên :

- Nguyên tổng, Hạ tiểu thư có biểu hiện hoang mang, trầm cảm.Bác sĩ Hoàng lên tiếng…

- Nguyên nhân là gì ?

- Có thể là do sốc hoặc co chuyện gì trong quá khứ ám ảnh…

- Được rồi…ông có thể về…

- Xin phép anh Nguyên Tổng…

….Đừng Nguyên Băng….tha cho mình…mình không cố ý…là tại thư kí trần, tại ông ta, mình không làm hại cậu..Nguyên băng…

- Hạ Thảo…Nguyên thần Dạ lay lay hạ Thảo, hạ thảo – nói, chuyện của Nguyên Băng là như thế nào ?

- Anh Thần Dạ…em xin lỗi, chuyện của Nguyên Băng là do em…

- Nói chuyện gì đã xảy ra…

- Anh thần Dạ anh làm em đau…

- Kiên nhẫn anh có hạn…Nguyên thần Dạ rít lên…

- Là do thư kí Trần, trước hôm cưới của anh và Nguyên Băng ông ta đã gọi điện cho em…ông ta hỏi em có yêu anh không ? Nếu em hợp tác với ông ta, thì ông ta sẽ giúp em đến với anh, ông ta nói…biết em có thai với anh…bảo ông ta sẽ làm muộn đám cưới để em có cơ hội nói với anh về cái thai…em không ngờ mọi chuyện lại như thế…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 12

- Anh thần Dạ em xin lỗi,em không cố ý hại Nguyên băng…

- Hạ Thảo, thật không ngờ, với bạn thân mà cô cũng có cũng có thể làm như thế…

- Anh, em xin lỗi…

- Hạ thảo, hi vọng chiều nay trở về tôi sẽ không thấy cô trong căn nhà này nữa…

- Anh Thần Dạ,đừng đuổi em đi…em xin lỗi…

Đẩy ngã Hạ Thảo xuống sàn nhà…Nguyên thần Dạ bỏ đi

- Nguyên băng, tại sao cậu chết rồi mà cũng không buông tha Thần dạ cho mình chứ…tại sao ?

Nguyên thần Dạ buồn bực bỏ ra ngoài…lái xe như bay trên Đường, Nguyên Thần Dạ…lại đi ra biển…

Trở về nhà vào sáng hôm sau….

- hạ thảo, cô còn chưa đi sao ?

- anh, em không đi…

- Người đâu, mang Hạ tiểu thư về nhà…

- Anh Thần Dạ, đừng bắt em về nhà….

- Đưa đi….

- Nguyên Tổng…hôm nay anh tới sớm vậy…Uyên Nhi ngạc nhiên…,anh còn tới sớm hơn cả cô…

- chuẩn bị đi..hôm nay chúng ta tới thăm khu resot Thiên an…

- vâng…

Nói rồi Nguyên Thần dạ bước nhanh ra xe…

- đây là khu bể bơi mới thông minh…được thiết kế rất đặc biệt…

Ring ,…ring…

- alo…anh đình phong…em vẫn khỏe…

- vâng…

- Á, rầm…bùm…

Nguyên Thần Dạ bất ngờ đột ngột quay đầu lại thấy có người ngã xuống nước…đó chẳng phải là …Uyên Nhi sao …?

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 12

Không kịp suy nghĩ, nguyên Thần dạ lao mình xuống nước…

Đưa cô lên bờ…trông thấy cô bờ phờ, anh vội vàng hô hấp nhân tạo…

Hôm nay cô mặc 1 chiếc áo trễ cổ…lộ hẳn bờ vai trắng…vết bớt trên vai trái của cô làm anh dừng lại…

Đây chẳng phải là….

- khụ khụ….khụ…cô ấy tỉnh rồi….

- Nguyên tổng sao anh nhìn tôi vậy…

Ném chiếc áo khoác cho cô Nguyên Thần Dạ bỏ đi…

- Nguyên tổng…chờ tôi với…

Báo cáo về cô Đình Uyên Nhi đã có…:

Uyên nhi cô vào đây 1 lát…

mở cửa vào phòng, không thấy ai cả…Đột nhiên 1 vòng tay ôm chặt lấy cô…thì thầm…

- Em còn muốn trốn bao lâu nữa…

- Nguyên tổng anh làm sao vậy, thả tôi ra…

- Nguyên băng…em có biết là anh nhớ em lắm không ?

Thần Dạ anh nhớ không được phá tan gia đình em, nhớ chưa, em nghi ngờ anh bá đạo lắm đó…bức thư thứ 3 rồi đó…có lẽ là bức thư cuối cùng em viết cho anh…Thần Dạ…anh dã từng nói nếu em chết anh sẽ phá tan gia đình em, em sợ điều đó, xin anh đừng làm điều đó…, người nhà em không có lỗi…Thần Dạ, con cũng đạp này, nó đang cảnh cáo anh đó”

- Anh thần dạ…có…thấy trong túi của tôi hom đó có 1 chiếc hộp nhỏ bằng nhung không…?

- Không thấy, có gì sao, thư kí Đình…?

- À ! không có gì ? chỉ là tôi vô ý đánh rơi 1 vật quan trọng mà thôi, cám ơn anh Nguyên Tổng…

- vậy sao ? Ánh mắt Nguyên Thần Dạ lơ đãng nhìn cô…

- Thư kí Đình, cô thích trồng hoa gì nhất…

- Hoa hồng và xương rồng…có gì sao ?Nguyên tổng…

- Không có gì cô ra ngoài đi…

- Nguyên tổng anh lạ lắm…

Tan làm về đang lơ ngơ đơi xe buýt thì :

Cướp cướp…chiếc túi xách của Uyên Nhi bị 1 tên cướp giật đi mất…

không thể được trong đó luôn có 1 thứ quý giá nhất với cô, kể từ khi mất đi chiếc hộp, cô đã đau lòng muốn chết…có dù cướp có lấy hết tiền trong túi cũng được nhưng đừng lấy bức ảnh của cô…

- thưa anh túi đây ạ! Đưa cái túi cho người đàn ông mang kính đen kia

- tiền của cậu đây…nhiều hơn số cậu ần đó….

- Đóng cửa kính xe, trên khuôn mặt lạnh lùng nở ra 1 nụ cười khéo léo…

- thế là hết…tất cả mọi thứ sao bỗng dưng biến mất trước mắt cô…

- tại sao lại như thế chứ….bỗng nhiên Uyên nhi òa khóc…

biệt thự nhà họ Nguyên :

- Nguyên tổng, Hạ tiểu thư có biểu hiện hoang mang, trầm cảm.Bác sĩ Hoàng lên tiếng…

- Nguyên nhân là gì ?

- Có thể là do sốc hoặc co chuyện gì trong quá khứ ám ảnh…

- Được rồi…ông có thể về…

- Xin phép anh Nguyên Tổng…

….Đừng Nguyên Băng….tha cho mình…mình không cố ý…là tại thư kí trần, tại ông ta, mình không làm hại cậu..Nguyên băng…

- Hạ Thảo…Nguyên thần Dạ lay lay hạ Thảo, hạ thảo – nói, chuyện của Nguyên Băng là như thế nào ?

- Anh Thần Dạ…em xin lỗi, chuyện của Nguyên Băng là do em…

- Nói chuyện gì đã xảy ra…

- Anh thần Dạ anh làm em đau…

- Kiên nhẫn anh có hạn…Nguyên thần Dạ rít lên…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 12

- Là do thư kí Trần, trước hôm cưới của anh và Nguyên Băng ông ta đã gọi điện cho em…ông ta hỏi em có yêu anh không ? Nếu em hợp tác với ông ta, thì ông ta sẽ giúp em đến với anh, ông ta nói…biết em có thai với anh…bảo ông ta sẽ làm muộn đám cưới để em có cơ hội nói với anh về cái thai…em không ngờ mọi chuyện lại như thế…

- Anh thần Dạ em xin lỗi,em không cố ý hại Nguyên băng…

- Hạ Thảo, thật không ngờ, với bạn thân mà cô cũng có cũng có thể làm như thế…

- Anh, em xin lỗi…

- Hạ thảo, hi vọng chiều nay trở về tôi sẽ không thấy cô trong căn nhà này nữa…

- Anh Thần Dạ,đừng đuổi em đi…em xin lỗi…

Đẩy ngã Hạ Thảo xuống sàn nhà…Nguyên thần Dạ bỏ đi

- Nguyên băng, tại sao cậu chết rồi mà cũng không buông tha Thần dạ cho mình chứ…tại sao ?

Nguyên thần Dạ buồn bực bỏ ra ngoài…lái xe như bay trên Đường, Nguyên Thần Dạ…lại đi ra biển…

Trở về nhà vào sáng hôm sau….

- hạ thảo, cô còn chưa đi sao ?

- anh, em không đi…

- Người đâu, mang Hạ tiểu thư về nhà…

- Anh Thần Dạ, đừng bắt em về nhà….

- Đưa đi….

- Nguyên Tổng…hôm nay anh tới sớm vậy…Uyên Nhi ngạc nhiên…,anh còn tới sớm hơn cả cô…

- chuẩn bị đi..hôm nay chúng ta tới thăm khu resot Thiên an…

- vâng…

Nói rồi Nguyên Thần dạ bước nhanh ra xe…

- đây là khu bể bơi mới thông minh…được thiết kế rất đặc biệt…

Ring ,…ring…

- alo…anh đình phong…em vẫn khỏe…

- vâng…

- Á, rầm…bùm…

Nguyên Thần Dạ bất ngờ đột ngột quay đầu lại thấy có người ngã xuống nước…đó chẳng phải là …Uyên Nhi sao …?

Không kịp suy nghĩ, nguyên Thần dạ lao mình xuống nước…

Đưa cô lên bờ…trông thấy cô bờ phờ, anh vội vàng hô hấp nhân tạo…

Hôm nay cô mặc 1 chiếc áo trễ cổ…lộ hẳn bờ vai trắng…vết bớt trên vai trái của cô làm anh dừng lại…

Đây chẳng phải là….

- khụ khụ….khụ…cô ấy tỉnh rồi….

- Nguyên tổng sao anh nhìn tôi vậy…

Ném chiếc áo khoác cho cô Nguyên Thần Dạ bỏ đi…

- Nguyên tổng…chờ tôi với…

Báo cáo về cô Đình Uyên Nhi đã có…:

Uyên nhi cô vào đây 1 lát…

mở cửa vào phòng, không thấy ai cả…Đột nhiên 1 vòng tay ôm chặt lấy cô…thì thầm…

- Em còn muốn trốn bao lâu nữa…

- Nguyên tổng anh làm sao vậy, thả tôi ra…

- Nguyên băng…em có biết là anh nhớ em lắm không ?

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 12
-----------------------------------------------------------------
Read more…

Chương 11 - Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em

1:57 AM |

(Truyện tiểu thuyết) : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 11.  Đọc truyện tiểu thuyết, dành cho mình một khoảng lặng nhỏ, đủ để yêu thương và giữ lấy yêu thương.

-----------------------------------------------------------------

Tại sân Bay nội bài..

- Hà nội ơi ta đã trở lại…

- Thần Dạ anh nhìn xem, thời tiết ở hà nội thật lạnh…

- Đình thư kí chúng ta còn nhiều việc phải làm, tôi không muốn phải sa thải cô đâu…

- Nguyên Tổng anh có cần phải làm cụt hứng người khác như vậy không ?

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 11

- Còn 1 điều nữa, lần sau gọi tôi là Nguyên Tổng hoặc Nguyên thiếu gia, không cho phép cô gọi tên tôi…

- Nguyên Tổng anh có cần khắt khe vậy không ?

- cứ như vậy đi… nói rồi Nguyên Thần dạ đi thẳng ra sân bay…

Công việc bận rộn chiếm hết thời gian của anh, không phút giây nào nghĩ ngơi, cứ rảnh suy nghĩ là anh lại nhớ tới Nguyên Băng…nhớ tới kỉ niệm của hai người…

Sắp xếp thời gian, Nguyên Thần Dạ muốn tới đó…biển sẽ làm anh an lòng hơn…

cảm giác được vị mặn của biển chạm vào từng tấc da thịt, Nguyên Thần Dạ thả hồn vào trong gió biển…

- Nguyên băng, biển cũng như em vậy luôn cho anh cảm giác an lành…

- Nguyên băng…nói cho anh biết thư kí Trần và kẻ nào đã hại em, nhất định anh sẽ tìm ra…

- Em quên là anh đã nói, nếu em chết anh sẽ phá tan nhà em sao ? cho dù vì lí do gì đi nữa, nên nếu không muốn thế anh mong em còn sống…anh không tin lần đó, nhìn thấy em là ảo giác…

- Nguyên Tổng anh cũng thích biển sao ?

Tiếng nói là anh giật mình…

- Thư kí Đình, là cô…

- Vâng, biển cho ta cảm giác an bình, thanh thản bởi gió, cát và nước…

- Tôi hi vọng đây là 1 sự trùng hợp…Đình Uyên Nhi…

- Không …Nguyên Tổng…tôi đi theo anh, không có sự trùng hợp nào cả ?

- Thư kí Đình hình như cô vượt quá thẩm quyền của mình rồi đó…

- Nguyên Tổng…Nhiệm vụ của Thư kí không phải là giúp anh từ A đến Z sao…?

- Hi vọng lần sau, sẽ không có chuyện này xảy ra nữa…tôi đang cảnh cáo cô đó…Đình Uyên Nhi…đừng thử thách tính kiên nhẫn của tôi…

Nói rồi Nguyên Thần Dạ bỏ đi, mặc kệ Uyên Nhi ở lại…

- Thần Dạ em đã nói anh là của em thì nhất định phải là của em mà…

Vứt bỏ công việc sang 1 bên, Nguyên Thần Dạ tới quán Bar lớn nhất Hà Thành uống rượu…

Thêm 1 li rồi lại 1 li nữa, càng uống càng tỉnh, lại càng say, say bởi tình hay bởi rượu…

Nhìn thấy bóng dáng của 1 cô gái rất giống người phụ nữ mà anh nhớ nhung mòn mỏi bấy giờ….

- Nguyên Băng…

Vội vã chạy đuổi theo người con gái kia…(ế chưa trả tiền, quỵt nợ ak)..

Này anh chưa thanh toán…Người phục vụ kêu theo anh

Đừng đuổi theo…tôi sẽ thanh toán cho anh ấy…1 cô gái bước lại gần quầy bar. Đưa cho anh ta 1 xấp tiền 500k,

- Từng này đủ chưa…? Không cần thối lại…

Nói rồi cô nhanh chóng bước nhanh ra khỏi quán Bar đuổi theo bóng dáng Nguyên Thần Dạ…

Trước mặt cô bây giờ hình ảnh Nguyên Thần Dạ nhìn bốn phía kêu gào tên Nguyên băng…

Nhanh tay kéo anh lại cô mắng…

- Nguyên Tổng anh điên sao ? anh muốn chết sao mà lại đứng giữa đường như thế…

- Nguyên băng là em phải không…

- Nguyên Tổng anh…

- Không…cô không phải cô ấy…thư kí Đình…?

- Tôi phải đi tìm cô ấy, rõ ràng tôi đã nhìn thấy Nguyên băng, vợ tôi còn sống…

- Nguyên Tổng anh say quá rồi..tôi đưa anh về khách sạn…!

- Bỏ ra tôi phải tìm cô ấy…Nguyên băng em ở đâu…?

Cuối cùng Uyên Nhi cũng mang Nguyên Thần dạ về tới phòng khách sạn…

Ôm chầm lấy cô trong vòng tay, Nguyên Thần Dạ không ngừng gọi tên Nguyên băng, cô thầm chua xót…

- Nguyên băng…đừng bỏ anh, được chứ…

- Em không đi đâu cả ? lời nói ra mà nước mắt tuôn trào trên khuôn mặt Uyên Nhi…
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 11
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 11
Tỉnh dậy ôm đầu, có lẽ ngày hôm qua anh đã uống quá nhiều chăng. Bất ngờ khi nhìn thấy trang phục không Đàng hoàng, nhìn căn phòng ở đó bên cạnh cửa sổ 1 cô gái Đang đứng cạnh đó, quấn xung quanh bởi chiếc khăn tắm…

Nhìn vết lạc hồng trên tấm ga giường trắng xóa, Thần Dạ Giật mình…Đêm qua…

- Thư Kí Đình…đên qua…

- Đêm qua, chúng ta đã qua đêm…vậy thôi..

Chậm rãi mặc đồ…Nguyên thần Dạ rút ví ra…tấm ảnh Nguyên Băng rơi ra…Nhặt nó lên nâng niu,Thần Dạ rút 1 xếp tiền ra đưa cho cô…

- Xem như không có chuyện gì xảy ra đi, chẳng phải các cô gái như cô đều cần tiền sao ?

cố nuốt nước mắt vào trong…Uyên Nhi quay mặt lại nhìn anh…

- tiền ai mà không cần…cầm lấy tiền trên tay Nguyên Thần Dạ…cứ xem như là tình 1 đem, cũng đừng nhắc lại nữa…

Nguyên Thần Dạ bở ra khỏi phòng không nhìn thêm cô lần nào nữa, nước mắt cô không kìm chế được thi nhau rôi xuống sàn nhà…

- Nguyên Thần dạ…

Đối diện với Nguyên Thần Dạ, khuôn mặt của 2 người như chưa có chuyện gì xảy ra…

- Chiều nay chúng ta phải sang Nhật bản gấp bên đó hình như có chuyện với hợp đồng mới kí kết….

- Đặt vé máy bay đi….

- Vâng…Nguyên tổng…

- Có chuyện gì sao ?

- Tôi có thể ra ngoài có chút việc riêng…

- Được…

Đứng trước mộ của người phụ nữ, cô Mỉm cười:

- mẹ con đã trở về…

- Alo anh đình Phong, chiều nay em sẽ qua Nhật, anh sắp xếp mọi chuyện ở nhà nhé….

- Vâng…chào anh…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 11

3 ngày tại đất Nhật xa lạ, không khí lạnh làm Uyên nHi không quen, cô thường xuyên bị lên cơn hen bất ngờ…

- Thư kí Đình…cô không sao chứ…? Nguyên Thần Dạ lo lắng hỏi dồn cô, khi thấy Uyên Nhi, sắc mặt tái nhơt đổ gực người xuống sàn nhà, ôm lấy ngực mà thở….

- thuốc…thuốc…túi xách….

vội vàng đổ túi xách của Uyên Nhi ra sàn nhà, tìm thuốc, đột nhiên Nguyên Thần Dạ khựng lại…chiếc hộp này…vội cho nó vào túi quần mình, anh Lấy hôp thuốc trị hen cho Uyên Nhi…

Bình tâm 1 lát sau , lấy lại hơi thở …

- cám ơn anh Nguyên tổng…tôi vào nhà vệ sinh 1 lát…

- Nguyên Thần Dạ không để ý tới cô, tay nắm chặt chếc hộp nhỏ trong túi quần…

Ring…ring…

Điện thoại bất chợt vang lên là thư kí Vương…

Có chuyện gì…?

Nguyên Tổng, anh về gấp, Hạ tiểu thư gặp tai nạn, đang phải vào viện…?

được tôi sẽ lên chuyến bay sơm nhất…

- Hạ tiểu thư xin lỗi! chúng tôi đã làm hết sức mình, tính mạng cô có thể giữ nhưng đứa bé thì không thể, còn có….

Hạ Thảo ngẩn ngơ trước lời nói của bác sĩ, con của cô không còn…

Còn có…còn cso gì nữa chứ….

Bác sĩ ngập ngừng :

- sau này khả năng làm mẹ của cô không còn ! để cứu được cô, chúng tôi đã phải cắt bỏ cổ tử cung vì thế….

- Tại sao ? tại sao lại thế ? Đó là giọt máu của tôi và Thần Dạ sao các ông lại làm thế, các ông là bác sic không thể cứu nổi con tôi lại còn làm mất đi khả năng làm mẹ của tôi…

- Được rồi hạ Thảo ! Bình tĩnh lại đi !

Từ nãy giờ im lặng cuối cùng Nguyên Thần Dạ cũng lên tiếng..

- Thần Dạ…! con chúng ta…con chúng ta chết rồi…

- Anh biết…

- Nguyên Tổng chúng tôi đã cố gắng hết sức, xin lỗi..

- Được rồi ! Hạ Thảo chúng ta về nhà…

Trách nhiệm của 1 gã đàn ông không cho phép Nguyên Thần Dạ bỏ cô lúc này.Đưa cô về nhà an tâm với liều thuốc an thần của bác sĩ, Nguyên Thần Dạ bước ra khỏi phòng, cánh cửa phòng vừa khép lại thì giọt nước mắt trên mặt Hạ thảo như giọt nước tràn li vương trên khuôn mặt cô – đứa con không còn, giữa anh và cô không còn mối quan hệ gì rằng buộc, cuộc sống không có tình yêu ,liệu anh vì trách nhiệm thì có thể kéo dài bao lâu đẻ cho cô có thể ở bên cạnh anh…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 11

Đốt thuốc lá ngoài ban công thư phòng, Thần Dạ mơ mơ màng màng, từ ngày xảy ra việc đau lòng với Nguyên Băng, chỉ có rượu và thuốc lá mới làm anh bình tĩnh lại được…

cầm tấm ảnh đứa con chưa hình thành của anh và Nguyên băng trên tay, anh thở dài :

- Nguyên băng con chúng ta đã mất rồi, bây giờ ngay cả đứa bé này cũng không còn, có phải tại anh tạo ra nhiều nghiệp chướng nên bây giờ mới gặp quả báo không…Thực sự anh rất nhớ em và con…? ước gì em và con vẫn còn sống bên cạnh anh, Nguyên băng anh sẵn sàng đánh đổi mọi thứ…

1 ngôi sao băng vừa bay qua Thần Dạ ngước lên bầu trời thì thầm :

- Nguyên Băng em đã từng nói nếu có sao băng đi qua thì điều ước của mình sẽ thành hiện thực, anh đã ước rồi, nếu thật sự em đã chết thì anh phát hiện ra rằng những điều trước đây em từng nói đều là nói dối…

- Hắt xì…

- Anh Thần Dạ em có chuyện muốn nói với anh…

- Có gì để sau nói…anh đang bận ? Thần Dạ không dừng bước trực tiếp bước về phía cửa…

- Em không làm mất thời gian của anh nhiều đâu…chuyện của con chúng ta…?Hạ Thảo ngập ngừng..không nói tiếp lén đưa mắt nhìn sắc mặt của Thần Dạ…trông thấy sắc mặt của anh tối sầm…cô rùng mình…

- Được rồi, nói đi, còn có chuyện gì sao ?

- Em bị sẩy thai, liệu anh còn…

- Hạ Thảo, em biết anh khồng hề có tình cảm với em, chỉ là vì đứa bé nên anh mới đồng ý, ba mẹ bắt ép anh không thể làm trái…

- Vậy em có thể…

- nếu em muốn …có thể ở lại làm Nguyên phu nhân, với anh ngoài Nguyên Băng ra ai lấy ai làm vợ cũng thế thôi, trách nhiệm làm chồng em, anh sẽ làm tốt…

- Thần Dạ ! anh biết điều em cần là trái tim của anh, tình yêu của anh chứ không phải là 1 cái xác không hồn, địa vị hữu danh vô thực…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 11

- Em phải biết ngoài Nguyên Băng ra, tình yêu của anh đã chết, em đừng đòi hỏi anh tình yêu, còn lại những vật chất khác anh có thể cho em…

- tại sao chứ, em có gì thua kém 1 nguyên Băng đã chết chứ…Hạ thảo nước mắt lưng tròng…

- Hạ thảo, đừng bao giờ so sánh mình với Nguyên Băng hiểu chưa, như em từng nói em thông minh hơn cô ấy, vì thế tôi nói thế em cũng hiểu chứ…tôi có thể cho em và gia đình tất cả thì cũng có thể lấy chúng hết, nên em hãy nhớ, đừng để tôi phát hiện ra em làm điều gì sau lưng tôi…Hạ Thảo…Nói rồi Nguyên Thần Dạ bỏ đi…

- Em không có….Hạ Thảo cố nín khóc nói theo anh…

-----------------------------------------------------------------
Read more…

Chương 10 - Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em

1:55 AM |

(Truyện tiểu thuyết) : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 10.  Đọc truyện tiểu thuyết, dành cho mình một khoảng lặng nhỏ, đủ để yêu thương và giữ lấy yêu thương.

-----------------------------------------------------------------

- “Anh Đình phong, em muốn ở bên cạnh Nguyên Thần Dạ ?

- Em vẫn cứ nhất quyết như vậy sao?

- Đúng thế…em nhất định…anh giúp em chứ ?

- Ai bảo em là em gái anh chứ ?

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 10

- Anh Đình phong cám ơn anh…

- Được rồi, sáng mai chúng ta sẽ vào Sài gòn, nhờ Tống hạ Bình giúp đỡ…

- Em nhất định sẽ hậu tạ anh sau …

- Tình yêu thật phi thường”

- Tống thiếu gia…

- Giám đốc Đình, hân hạnh…

- Đây là….Đình Uyên Nhi…em gái kết nghĩa của tôi…?

- Tống thiếu gia chào anh…rất hân hạnh được làm quen với tổng tài trẻ tuổi tài cao như anh…

- Cám ơn…ngồi đi…Đình Tiểu thư mời ngồi….

- tống thiếu gia chúng ta vào thẳng vấn đề nhé…hợp đồng với công ty ADT của Nhật bản lần này, chúng tôi muốn lấy đó là điều kiện trao đổi…

- không biết giám đốc Đình có chuyện gì mà lại lấy hợp đồng lớn như thế ra trao đổi…? Bản chất của 1 thương nhân làm Tống Hạ Bình nghi ngờ…

- Uyên Nhi muốn vào làm thư kí cho Nguyên Thần Dạ…?

- Ồ! Đình tiểu thư không biết vì sao lại có nhã ý như thế…?

- TỐng thiếu gia, câu trả lời của tôi cũng chính là suy nghĩ của anh…?

- Đình tiểu thư thật sắc sảo ? Đoán được suy nghĩ của tôi sao ?

Ring ring xin lỗi tôi vào nhà vệ sinh nghe điện thoại…

- Uyên Nhi,e m nhất định muốn như thế sao, em không cần phải lựa chon Nguyên Thần Dạ…
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 10
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 10

- Anh Đình Phong..em đã quyết định thì không thay đổi được đâu, em yêu anh ấy, 1 Người độc thân hoàng kim…cho dù anh ấy có người phụ nữ nào bên cạnh đi nữa, em tin mình cũng dành thắng lợi…

- Uyên nhi tự tin quá không tốt…

- Em biết anh yên tâm….

Tại nhà vệ sinh…

- Thần dạ chỉ 1 tháng thôi cũng được cậu cứ đồng ý đi, có mất mát gì đâu…hợp đồng này với tôi rất quan trọng…

- Cám ơn cậu. cậu là vị cứu tinh của tôi…là anh em của tôi….

- Tống tổng bản điều tra về tôi đây rồi anh không cần tìm người điều tra làm gì…?

- Đình tiểu thư, cô có nhất thiết đi guốc vào bụng tôi như thế không, bây giờ tôi bắt đầu hối hận tại sao lại không để cô làm thư kí cho tôi…

- Tống tổng, cám ơn…Nhưng rất tiếc người trong lòng tôi là Nguyên Tổng mất rồi.

Hôm nay Uyên Nhi tới làm việc cùng Nguyên Thần Dạ, cảm giác thật hồi hộp..pha cho anh 1 li café đặt trên bàn cô mong ngóng anh tới…

Cạch…cửa phòng được mở ra..

- Nguyên tổng, chào anh. tôi là Đình uyên Nhi, chắc Tống tổng cũng đã nói với anh về tôi…tôi mới tới hi vọng anh giúp đỡ.

- Tôi đã biết…cô ra nhận việc bởi thư kí Vương đi…

- Vâng…

1 lát sau…

- Cô Đình, cô vào đây 1 lát…máy nội bộ vang lên giọng nói lạnh tanh của Nguyên Thần Dạ…

- Vâng, Nguyên Tổng,anh có gì muốn dặn dò sao ?

- Café này là của cô ? Nguyên Thần Dạ chỉ vào li café uống dở trên bàn…

- Vâng, nó không hợp khẩu vị của anh sao ?

- ½ viên đường và 1 thìa café sữa…?Thần dạ bất ngờ nói…

- Nguyên Tổng thật không ngờ anh cũng là 1 người sành café như thế…

- Vị café này có chết tôi cũng không quên được, nó là của vợ tôi, lần sau tôi muốn uống café đen không đường không sữa…cô nhớ rồi chứ…

- Vâng..nhưng tôi nghĩ nó không tốt cho dạ dày của anh…Uyên Nhi ngập ngừng đề đạt ý kiến…

- cứ quyết định như vậy đi, cô có thể ra ngoài…

- Vâng…

- Nhìn bức ảnh của Nguyên Băng trong ngăn kéo vừa lấy ra, Thần Dạ thất thần…

- Nguyên băng, lâu lắm rồi,không được uống café em pha…,hôm nay có người pha giống em làm anh thật sự bất ngờ…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 10

Mở bức thư thứ 2 của Nguyên băng,anh lặng lẽ trầm ngâm :

“Thần Dạ, em dám chắc bây giờ anh đang ở phòng làm việc phải không, anh lại làm việc quên ăn phải không, thế là không tốt, không có em nhắc nhở là anh lại thế rồi, nhớ không được uống café đen, ½ viên đường và 1 thìa café sữa, em đã dặn thư kí Vương rồi đó…

Em viết thư này để dành khi nếu lỡ như em chết trước anh, để anh đừng làm mình khổ, Thần Dạ trong vườn hoa, em để 1 món quà cho anh dưới bụi hoa xương rồng ấy, khi nào rảnh anh tới đào nó lên nhé,bất ngờ đó”

Không chở đợi thêm Nguyên Thần Dạ phóng xuống tầng hầm lấy xe về nhà, hì hục đào, mặc kệ sự ngăn cản của người làm…

Cách…tiếng xẻng chạm vào hộp sắt…

Nâng niu nó lên, nhưng khi mở ra Nguyên Thần Dạ mới ngớ người, trong đó chỉ có 1 dòng chữ… “Bây giờ em có thể khẳng định anh rất yêu em nha…bây giờ em sẽ nói “em yêu anh, Nguyên Thần Dạ, Nguyên băng yêu Nguyên Thần Dạ 1 nghìn lần…”

Cô vợ ngốc , vẫn còn muốn hành hạ anh sao ?

- Đã hơn 1 tuần kể từ ngày Uyên Nhi vào làm cho Nguyên Thần dạ, hôm nay,cô cố tình chọn 1 chiếc áo trễ cổ gợi cảm để đi làm…

- Đưa tập tài liệu cho anh, vô tình mà cố ý cúi thấp đầu xuống…

- Cô là đang cố tình quyến rũ tôi sao ? Thư kí Đình…?

- tại sao lại không chứ, tôi còn muốn làm Nguyên phu nhân nữa kìa!

- Haha, Đình tiểu thư, cô mơ mộng quá chăng cô nên nhớ tôi đã có Người tình và sắp có con, biết đâu sẽ sắp lấy vợ…

- Anh không yêu cô ấy, với lại anh đã từng nói sẽ không lấy vợ chính thức đó sao ? làm người tình của anh cũng tốt…

- trực giác của người phụ nữ mách bảo tôi điều đó.?

- Cũng không tới lượt cô đau, đình tiểu thư, cô sẽ bị sa thải từ ngày mai…

- Anh sợ sao ? anh sợ tôi làm được điều đó, anh sợ tôi cho anh cảm giác anh đang thiếu thốn sao ? Nguyên tổng?

Xích lại gần Nguyên Thần Dạ ngồi vào lòng anh, ôm lấy cổ anh cô nói thì thầm vào tai anh :- thần dạ chúng ta đánh cược trong \vòng không đày 3 tháng tôi sẽ thay vị trí của Hạ tiểu thư bây giờ, anh dám không?

- điều gì làm cô nghĩ tôi sẽ đồng ý với vụ đánh cược này…?

- Tôi tin vào anh sẽ làm thế…anh sợ sao ?

- Thần dạ sợ cô, 1 con cáo già đi sợ 1 con cừu non sao ! Đình Uyên Nhi, đay là truyện cười hay nhất mà tôi từng xem…Tống Hạ bình tựa lưng vào của cười nói..

- Tống Hạ bình, từ bao giờ cậu có thói quen vào phòng người khác mà không gõ cửa vậy…

- Xin lỗi tôi thấy cửa không khóa, làm mất giây phút lạnh lùng của 2 người,tôi ra ngoài gõ cửa lại, cứ tiếp tục đi nhé, nhưng mà tôi nhìn thấy hết rồi…

Hờn giận thoát khỏi lòng Nguyên Thần Dạ, Uyên Nhi cười gượng gạo:

- Tống tổng anh thật biết tìm cơ hội làm người khác mất hứng mà…

- Uyên Nhi cô đề cao tôi quá rồi…

- Tôi ra ngoài trước…

- cậu tới có việc gì không phải chỉ để thăm tôi chứ…?

- Nguyên Thần Dạ! Cậu có cần làm con sau trong bụng tôi như thế không ? tôi tới hỏi thăm trước là cậu và Đình tiểu thư, sau là Hạ pu nhân…

- Tống hạ Bình đi thẳng vào vấn đề đi…

- Rồi rồi tôi nói ngay…Nguyên Thần Dạ, Bá Mẫu nhờ tôi tới làm thuyết khách cho họ, bảo cậu nên cho Hạ Tiểu thư 1 danh phận chính đáng bằng 1 lễ cưới…

- Cắt..Hạ Bình, cậu có thể châm dứt câu chuyện ở đây, tôi dã nói không thì có nói bao nhiêu lần cũng thế thôi.? Bây giờ nếu không có việc gì cậu có thể rời khỏi đây…

- Thần Dạ, cậu thật nhẫn tâm. Tôi đi đây…tạm biệt…

- Đình thư kí, đuổi khách…?

- cậu…cậu…

- Tống tổng anh còn mắc bệnh nói lắp sao ? có cần tôi giới thiệu cho 1 bệnh viện rất uy tín…

- Uyên nhi, cô học tập thói xấu của Thần Dạ rồi…

- Tống tổng, cám ơn anh, có thể vì lời nói của anh mà Thần Dạ đồng ý lời cá cược của tôi….

- Uyên Nhi, tôi hi vọng cô thật lòng có ý tốt, tôi tin cô sẽ làm cậu áy vượt qua vuh việc của Nguyên Băng..tôi nhìn người không sai đâu..

- Cám ơn anh…Tống tổng…

- Cô gọi tôi là Hạ bình là được rồi !

- Vâng, vậy tạm biệt anh hạ Bình…

thứ 7 :

lang thang trong cô nhi viện, Uyên Nhi trông thấy Nguyên Thần Dạ, cô bước vội lại gần bắt chuyện :

- Hóa ra Nguyên tổng cũng không phải là 1 người máu lạnh như thế ?Anh cũng tới thăm cô nhi viện sao ?

- Đình tiểu thư, cô cũng cũng có tấm lòng nhân ái thật, tôi cứ tưởng…

- Anh làm như tôi là hổ báo không bằng ? Tôi tới đây vào thứ 7 tuần đầu tiên của tháng…anh thì sao ?

- Thứ 7 tuần đầu tiên của tháng…Nguyên Thần Dạ giật mình…chẵng phải anh đến đây vì yêu cầu của Nguyên băng, lại thêm 1 lần nữa anh nghi ngờ mối liên hệ cuả cô gái này và Nguyên băng, có lẽ chỉ là sự trùng hợp thôi…anh lắc đàu phủ nhận suy nghĩ của mình…

- Nguyên Tổng anh không sao chứ…?

- Không có gì…thư kí Đình, cô biết Nguyên băng chứ…?

- Có đó chẳng phải là người vợ bất hạnh của Nguyên Tổng sao, báo chí nói rất nhiều về nó…

- Cô nghĩ cô ấy đã chết…?

- Tôi tin vào cảnh sát…

- Nguyên tổng cám ơn anh đã cho tôi đi nhờ xe, đỡ phải chờ xe buýt…

- Không có gì ?

- Sáng thứ 2 tôi phải đi công tác ngoài Hà nội, nếu có chuyện gì gấp có thể gọi cho tôi, nếu không cứ đợi tôi về xử lí…

- Vâng, Thư kí Vương cũng đi cùng anh sao ?

- Có gì không hợp lí sao ? Nguyên Thần dạ liếc mắt nhìn cô dò hỏi .

- Không, tôi chỉ hỏi thế thôi…

tối chủ nhật :

alo ! Nguyên Tổng ! tôi xin lỗi, tôi vừa bị tai nạn xe hơi, hiện tại đang ở bệnh viện, họ nói gãy chân, tôi sợ chuyến công tác ngày mai, tôi….

- Được rồi ! cứ dưỡng thương đi…

- Cám ơn anh, Nguyên Tổng…

- tại sao không bị lúc nào lại bị lúc này cơ chứ,do vô tình hay cố ý đây Uyên Nhi, tôi không hi vọng chuyện này do cô gây ra.

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 10

Thật không thể hiểu nổi càng ngày anh càng không thể khống chế suy nghĩ của mình hướng về cô…

- Uyên nhi, cô chuẩn bị cho chuyến công tác ra Hà nội vào ngày mai đi ?

- Thư kí Vương không đi cùng anh sao ?

- Anh ấy bị tai nạn cô không biết sao ?

- vậy ư? Xin lỗi tôi không biết.

- Chuyến đi Hà nội lần này, cô chuẩn bị cho kĩ ?

- thật không may cho thư kí vương lại bi tai nạn vào hôm nay…?

- Hi vọng không có ai đó cố ý…? Nguyên Thần Dạ liếc mắt nhìn cô…

- Vậy sao..tôi không rõ…Giả vờ như không nhìn thấy Nguyên Thần Dạ chú ý tới mình, Uyên Nhi đi tiếp…

- Nguyên Tổng tôi đi làm thủ tục…

Cả chuyến máy bay ra Hà nội không biết do vô tình hay cố ý mà Uyên Nhi tựa vào vai anh ngủ ngon lành, làm anh nhớ tới nét mặt vô tư của Nguyên Băng, tại sao lại như thế khi ở gần cô gái này, tâm trí anh luôn nhớ về Nguyên băng, có phải Cô gái này sẽ làm thay đổi anh, khi anh mất đi Nguyên Băng không ?

Không anh sẽ không làm điều có lỗi với cô, với con trai anh….

- Thư kí Đình, có lẽ cô nên tỉnh dậy thì hơn máy bay sắp hạ cánh rồi…

- Mẹ!thêm 1 lát nữa thôi mà ? Trong cơn ngủ mê…Uyên Nhi nũng nịu…

- Thư kí Đình !cô vừa nói gì…tôi giống mẹ cô lắm sao ? Nguyên Thần dạ mỉm cười…nụ cười đầu tiên kể từ ngày…anh sững sờ với chính mình…cô gái này càng làm anh không có cách chống cự…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 10
-----------------------------------------------------------------
Read more…

Chương 9 - Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em

1:51 AM |


(Truyện tiểu thuyết) : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 9.  Đọc truyện tiểu thuyết, sống chậm lại, nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn.

-----------------------------------------------------------------

- Thần Dạ ! Cậu còn định chạy trốn sự thật tới bao giờ ? Sự nghiệp của cậu sẽ sụp đổ cậu hiểu chứ…?

- Không lẽ cậu tin lời cảnh sat nói xe bị mất tay lái sao ?, thư kí Vương nói đã nhìn thấy chiếc xe kia cố ý…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 9

- Hạ Bình ! cậu thôi đi, tôi nhất định phải tìm ra kẻ nào đã hại chết vợ và con tôi, chết 1 cách không toàn thây, đào hết đất trên thế giới này tôi cũng sẽ làm…

- Thần Dạ, cậu mê muội quá rồi, nhưng tôi vẫn sẽ giúp cậu…

- Cám ơn cậu Hạ Bình…

- Tôi cần phải trở về truy tìm hắn, cậu cho người điều tra cho tôi…

thời gian cứ thế trôi đi, thấm thoát cũng hơn 1 tháng kể từ ngày trở về của anh….

“Thần dạ, đây là bức thư đầu tiên của em gửi cho anh, anh còn nhớ không ? trước đây, khi em mới tới biệt thự của anh, em thật sự nhàm chán lắm, nhớ lần em trồng hoa trong vườn không, em không hiểu nỗi tại sao anh lại tức giận mà cho người phá tan vườn hoa của em như thế…sau này em mới biết anh bị dị ứng với bụi phấn hoa hồng…lúc đó không biết, nếu như biết em đã…trồng nhiều hơn nữa…

Thần Dạ, nếu sau này không có em bên cạnh anh không được hút nhiều thuốc lá, uống ít thôi nhé, caphe không tốt cho sức khỏe đâu, thể nào anh cũng không nghe lời mà nên em đã dặn thím trương lắp trong phòng sách 1 chiếc camera rồi, anh cẩn thận đừng làm gì mờ ám nhé…nếu em biết thì….
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 9
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 9
Còn nữa em xin lỗi, nhưng em phải khai báo thành thật là em có để trong quỹ đen của Ngân hàng 1 só tiền lớn rút từ thẻ Ngân Hàng của anh ,sau này cứ ngày thứ 7đầu tiên hàng tháng anh mang tiền tới ủng hộ cô nhi viện Minh Tâm nhé…

Thần Dạ em yêu anh…”

- Nguyên Thần Dạ, cậu định làm việc tới chết sao,mà làm việc như hổ vậy, cậu là người đâu phải máy chứ,…

- Mọi việc điều tra như thế nào rồi…? Không ngẩng mặt lên nhìn hạ Bình, Thần Dạ hỏi…

- Chưa có tin tức gì mới cả ?

- Toàn 1 lũ an hại, đã hơn 1 tháng mà không điều tra được gì sao ? tôi nghi ngờ năng lực của cậu đấy, Hạ Bình…

- Nguyên Thần Dạ, cậu nghĩ tôi là thánh sao ?

Ring…Ring…

- Alo, có tin gì mới chưa ?

- Nguyên tổng…điều tra ra rồi, sự việc liên quan tới cái chết của cô Nguyên liên quan tới Trần Hạo lâm…chi tiết tôi đã gửi bản fax cho anh rồi..

- Được rồi tiếp tục điều tra, xem có đồng bọn nào hay không ?

- Trần Hạo lâm…chẳng phải là thư kí cũ của cậu trước đây hay sao ?

- Đúng thế ! không ngờ chỉ vì tôi kiện anh ta ra tòa, và không để bất cứ công ty nào thu nhận anh ta nữa vậy mà hắn ta đem lòng thù hận trút lên Nguyên băng…

- Nghe nói, anh ta cần tiền vì phẫu thuật cho con trai…nhưng sau vụ đó..không có tiền phẫu thuật, con trai anh ta đã chết…thật tội nghiệp…nhưng Thần Dạ, cậu có cần tuyệt đường sống của người ta thế không ?

- với tôi không có chỗ cho kẻ phản bội…

- thật là…

Tại nhà họ Nguyên :

- Thần dạ, Hạ gia cho người tới nói con và Hạ tiểu thư đã có qua lại…Tống bình còn nói Hạ tiểu thư đã có thai với con…chuyện này có đúng không…?

- Đúng,…vậy thì sao ?

- Con không định chịu trách nhiệm với con gái người ta sao ?làm người ta có bầu mà con còn nói thế sao ?

- Ba ! chúng con là tự nguyện…?

- Nguyên Gia chúng ta không thể mang tiếng bội bạc vong ân phụ nghĩa như thế được, chúng ta không thể để cháu mình lưu lạc như thế…

- vậy ba mẹ muốn sao…muốn con lấy Hạ tiểu Thư sao ? đó là ddieuf không thể ?Ngoài Nguyen Băng ra con sẽ không chấp nhận người nào khác…?

- Hỗn láo ! Nguyên Băng đã chết rồi, con là con trai độc nhất của Nguyên Gia…nhiệm vụ của con là kế thừa Nguyên Gia và sinh con nối dõi…
- Ba ! con sẽ không thay đổi quyết định đâu, nếu muốn chăm sóc Cháu của Nguyên Gia, con sẽ công nhận cô ấy là bạn gái, còn ngoài ra làm vợ hữu danh vô thực thôi…

- Thôi được, ta không ép con, dù gì Nguyên băng ra đi cũng chưa lâu…

Tin tức Nguyên Tổng của tập đoàn nguyên thị có bạn gái mới sau 2 tháng kể từ ngày người vợ cũ qua đời, 1 lần nữa lại gây xôn xao chấn động cả nước…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 9

Bao điều xoay quanh thông tin này, thông tin Hạ tiểu thư là bạn thân của Nguyên cố phu nhân cũng được trưng ra, bao điều tiếng được bàn tán .

1 lần nữa phái đẹp lại khóc như mưa khi người đàn ông hoàng kim của họi lại kết hôn…

Tòa báo A : liệu việc này có liên quan gì tới cái chết của người vợ trước ?

Toàn soạn B : có sự việc bắt cá hai ta nào trong chuyện này hay không ?

Báo lá cả X : tin đồn người bạn gái lần này cũng đã có thai như lần vợ trước, liệu có phải vui chơi ra sản phẩm rồi công khai hay không….?

Hàng trăm đầu báo xuất hiện trước mắt Nguyên Thần dạ Và Tống Hạ BÌnh, không chút cảm xúc Nguyên thần Dạ lười nhác uống cà phê…

- Lần này cậu để im cho mọi chuyện như thế sao ? Tống hạ Bình không chịu nổi vẻ an nhàn của Thần Dạ mà lên tiếng…

- vậy cậu muốn sao ? dẹp chúng giùm tôi sao ?

Nguyên Thần Dạ không thèm liếc mắt Hạ Bình mà trả lời….- cậu biết lí do mà…, không biết đây là phúc của ai ban cho…

Vuốt mũi mình Hạ Bình ngó lơ chỗ khác…: – tôi cũng chỉ nói sự thật cho Nguyên Bá và Nguyên mẫu thôi mà, tại họ mong có cháu bế thôi…

- Tống Hạ Bình tôi thật không thể hiểu nổi, cậu là bạn thân của tôi hay là mật thám của ba mẹ tôi phái tới…

- Có lẽ là cả hai ? Thần dạ cậu mời tôi ăn cơm trưa chứ, mà thôi để tôi mời coi như tạ lỗi…

- Ăn của chùa vẫn là tốt nhất là của chùa của người như cậu, Tống hạ Bình….tôi sẽ không khách khí đâu…

- Tôi không cần cậu khách khí…tôi sẽ tính vào chi phí cho bá mẫu, cậu yên tâm…

- Được lắm Tống Hạ Bình…đó gọi là cậu mời tôi sao ?

- được rồi, hôm nay tôi mời

- Bữa cơm của tôi cậu thật là muốn làm tôi phá sản mà, Nguyên Thần Dạ tốt nhất cậu đừng mời cơm, nếu không tôi sẽ bắt cậu bao cả nhà chứ không chỉ là 1 tầng như cậu hôm nay đâu…thật là đau lòng cho ví tiền cảu tôi quá mà…

- Tống hạ Bình, cám ơn cậu đã nhắc nhở nhưng cậu có thôi lải nhải đi không, cậu có tin là tôi đá cậu bay ra khỏi xe bây giờ không ?

- Tin…tôi tin…kẻ điên loạn như cậu thì có gì không thể chứ…?

1. Đó là Nguyên băng sao ?

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 9

Nguyên thần Dạ đột ngột dừng xe trên đường khi vô tình nhìn thấy hình ảnh của người con gái mà ngay cả trong mơ hắn cũng không quên được..

Lao nhanh xuống đường, Nguyên Thần Dạ chạy theo hình bóng mà hắn cho là Nguyên Băng…

Tống hạ Bình ngồi trên xe, trố mắt ngạc nhiên nhìn hắn tự dưng nổi điên lên như thế…vừa chạy theo vừa gọi :

- Nguyên Thần dạ…thần Dạ…

- Cậu đi đâu thế…?

Mặc kệ Tống hạ Bình kêu gào thảm thiết (HB :ta có sao),như cha chết, Nguyên thần Dạ không thèm để hắn vào trong suy nghĩ…

Nguyên thần Dạ vẫn chạy như điên về phía trước nơi mà anh tin Nguyên băng đang ở đó…ánh mắt anh như điên dại nhìn về mọi hướng, anh mất dấu của cô rồi…

- Nguyên băng…Nguyên băng em ở đâu….

tiếng hét của anh anh không có tiếng đáp lại mà chỉ còn tiếng vọng của chính anh…

mặc kệ người ta chỉ trỏ nhìn vào anh như 1 kẻ điên,anh không quan tâm với anh điều duy nhất làm anh bận tâm bây giờ là hình bóng người con gái của anh…

- Nguyên Thần dạ ? cậu lên cơn điên sao ?

Sau 1 lúc chạy hết tốc lực, tiêu hao hết cơm trưa Thần Dạ vừa mời hắn ăn xong thì hắn cũng đuổi kịp anh …

- Tôi đã nhìn thấy Nguyên băng…tôi đã thấy cô ấy…cậu hiểu chứ…

Nguyên Thần Dạ cầm lấy hai vai của Tống Hạ bình ra sức mà lắc….vừa lắc vừa nói : tôi đã trông thấy cô ấy, bằng xương bằng thịt…cô ấy chưa chết, cô ấy còn sống…

- Nguyên Thần Dạ ? cậu vẫn khỏe đấy chứ, Đã 3 tháng rồi cậu hiểu chưa, mộ của cô ấy cỏ mọc cũng đã xanh rồi…Nguyên Thần Dạ cậu tỉnh táo lại đi…Nguyên Băng – vợ con cậu đã mất trong vụ tai nạn đó rồi….

- Cô ấy chết rồi…không tôi không muốn tin…cô ấy còn sống rõ ràng tôi vừa thấy cô ấy…cậu giải thích đi…

- THần Dạ cậu hoa mắt rồi, Nguyên Băng nếu còn sống tại sao không tới tìm cậu…Thần Dạ cậu nên đi kiểm tra tâm lí đi.

Tống Hạ Bình lắc đầu, thấy tội nghiệp thay cho Nguyên Thần Dạ, đường hoàng là 1 tổng tài của tập đoàn Nguyên Thị mà bây giờ lại như thế này, sau cái chết của vợ, thần trí không minh mẫn nữa, tôi phải làm gì giúp cậu đây…(tg :đúng là chưa yêu ai thật lòng nên thế…THB : có tin ta cho xh đen dẹp fic của ngươi không? Tg : úi sợ quá, ta cho anh ế vợ bây giờ…Hb hừ hừ…)

Có lẽ cô ấy giận tôi, vừa mới gặp tai nạn đã nhanh chóng có người tình mới với người khác lại còn là bạn thân của cô ây nữa chứ……

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 9
-----------------------------------------------------------------
Read more…

Chương 8 - Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em

1:47 AM |

(Truyện tiểu thuyết) : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 8.  Đọc truyện tiểu thuyết, dành cho mình một khoảng lặng nhỏ, đủ để yêu thương và giữ lấy yêu thương.

-----------------------------------------------------------------

Giá như…anh biết quý trọng khoảng thời gian trước đây thì đã không ân hận như thế…

lại thêm 1 chai rượu nữa nằm trên sàn…Thần Dạ nữa mê nữa tỉnh gọi tên cô….:

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 8

- Nguyên Băng…anh xin lỗi. ngoài lời xin lỗi ra anh không còn biết làm gì nữa, tóm lấy chiếc áo trên sàn nhà…anh bước vội ra ngoài…

Đứng trước biển, nơi chỉ cách đây không lâu, trong vòng tay của anh, Nguyên băng đã gật đầu đồng ý lời cầu hôn của anh, mọi hạnh phúc mới chỉ như hôm qua,như cơn gió chợt đến chợt đi…mọi thứ như chưa từng thuộc về anh…

Anh từng nghĩ mình sẽ đi theo cô ấy, đi theo đứa con trai chưa thành hình và còn chưa kịp đặt tên của hai người nữa…

“Bùm”…anh nhảy xuống làn nước trong xanh như đang chào mời anh đó,mà không hề suy nghĩ thêm gì nữa, cảm giác, nước biển xâm chiếm và bao bọc lấy cơ thể mình….anh nghe thấy tiếng gọi của Nguyên Băng, cô ấy đang gọi anh tới với cô ấy…

Ring…ring…tiếng chuông điện thoại, điện thoại cắt đứt mạch suy nghĩ của Hạ Bình…

- alo ! Tống Hạ Bình xin nghe !

- Tống thiếu gia đã có tin tức của Nguyên Thiếu gia rồi ?

- cậu ấy ở đâu….? Hạ bình hỏi dồn dập, như niềm sinh khí mới đang lưu trào vậy, anh buông 1 tiếng thở phào…

- Nguyên Thiếu gia đang ở Hà Nội, người của chúng tôi đã tìm thấy cậu ấy trong 1 khách sạn ở đó, hiện tại bây giờ cậu đang ở ngoài biển…
Ngoài biển ? Hạ Bình có chút lo lắng, có khi nào Nguyên Thần Dạ làm liều không ? có thể lắm chứ !

- Trông chừng cậu ấy thật tốt, không được để chuyện gì xảy ra, nếu không văn phòng thám tử của ông cũng được đi điều tra chim cánh cụt ở nam cực đó (hô hô bạn thân cuả nhau có khác quá giống nhau…)…

- Vâng ….vâng …thưa tống thiếu gia…chào cậu ….Nghe cuộc điện thoại run run mà mồ hôi vã ra như tắm, làm cho người giàu cũng không phải sung sướng gì…

- Alo! Nguyên Bá, tìm thấy tung tích của Thần Dạ rồi, mọi người đừng lo lắng, cậu ấy đang ở Hà nội vẫn tốt, chiều nay, con sẽ bắt máy bay ra Ngoài đó ngay, Bá mẫu cứ yên tâm…

- Dạ…Dạ…con biết…

Cúp ngay máy xuống, Hạ Bình lại thở dài Nguyên Thần Dạ..a Nguyên Thần dạ… làm bạn thân của cậu cũng thật khổ mà…

- Ely ! đặt vé máy bay ra Hà nội ngay chiều nay cho tôi…

- Vâng thưa tổng tài….
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 8
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 8

Nguyên Thần Dạ chìm xuống nước, rồi lại ngoi lên để thở, nhưng mọi việc không như chúng ta nghĩ 5s sau anh lại chìm xuống nước, không thấy bóng dáng đâu cả ?….không 1 chút dấu vết, dường như anh cũng biến mất như Nguyên băng đã từng biến mất bên cạnh anh….

- Có người chết đuối…mau cứu người…tiếng hét của ai đó vang lên…

Bóng đen lao xuống nước lôi Nguyên Thần Dạ lên….

Nguyên Thần Dạ lơ mơ….không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tự dưng lại có 1 kẻ không đâu lôi anh từ dưới biển lên bờ, 1 hai đòi kéo anh lên….

Tức khí anh lại vùng ra lao xuống biển….

Người kia vừa cố gắng lôi anh lại vừa hét…Nguyên Thiếu gia, cso chuyện gì thì từ từ nghĩ, tại sao lại nghĩ quẩn như thế mà đi tự tử…

- Tự tử ? Nghe xong câu nói của gã đàn ông kia, Nguyên Thần Dạ bỗng chốc bất cười ha hả…- Bị điên sao mà nói tôi tự tử …

Nói rồi mặc kệ hắn ta lơ ngơ còn chưa tiêu hóa hết thông tin, Nguyên Thần Dạ lại 1 lần nữa lao xuống nước…

Ở đó trong rặng san hô sặc sở kia, cô ấy ở đó….

Cuối cùng anh cũng mang được nó lên (hô hố các bạn hố rùi, ai nói Thần Dạ iu quý của tui tự tử đâu)…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 8

Ôm nó lên bờ như nâng niu 1 vật trân trọng nhất trên đời…

nhẹ nhàng mở chiếc hộp khi lên tới bờ cát…trong đó có 2 phon bì 1 lớn 1 nhỏ…cầm lấy chiếc phong bì nhỏ…

“ – Anh Thần Dạ ! em đã cho vào đây thứ mà em cho là quán trọng nhất rồi, anh cũng làm thế đi…rồi sau này qua đám cưới vàng rồi đám cưới bạc chúng ta sẽ lấy nó lên cho con và cháu của chúng ta xem,xem cha mẹ chúng nó ngày xưa như thế nào, hạnh phúc ra sao ?

- Nguyên băng em còn muốn chơi trò trẻ con truy tìm kho báu đây chứ ?

- Không có ! em muốn thế mà ! Nguyên Thần Dạ anh đồng ý đi….mà……được không ?

Vừa nói Nguyên Băng vừa ra sức ôm vai bá cổ Nguyên Thần Dạ vừa thì thầm vào tai anh… – nếu không em sẽ nghi ngờ anh…có…?

thổi 1 hơi vào tai Nguyên Thần Dạ, Nguyên Băng ôm bụng cười khúc khích…

- Nguyên băng ,… Nguyên Thần dạ gằn tiếng khàn khàn …- em đang dụ dỗ anh sao ?

- Em không có !

Nhận ra sự nguy hiểm trong con mắt của Nguyên Thần Dạ, cô vội buông tay và lùi lại ra sau, nhưng con cừu non có thông minh cũng là sao thoát khỏi nanh vuốt của con cáo già, lại là 1 con cáo già gian ác như Nguyên Thần Dạ chứ …

- Anh Thần Dạ em xin lỗi…em hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa, anh đừng cù em nữa…AAAAA…thôi thôi…

Nhìn Họ bây giờ ai nói Nguyên Thần Dạ là 1 kẻ lạnh lùng nữa, chắc họ sẽ hộc máu mà chết mất…ôi thần tượng lạnh lùng của ta…oaoa. Tình yêu có thể thay đổi mọi thứ kể cả bản chất con người sao ?

- Được tạm tha cho em…nhưng phải phạt…

- Phạt gì chứ…

- phạt….Nụ hôn nuốt luôn lời nói của anh, anh không quan tâm chuyện đó có trẻ con hay không ?nhưng chỉ cần cô thích cho dù đổi cả gia sản hiện có của mình anh cũng đổi…”

Kết thúc hồi ức….

Trong chiếc phong bì của anh đó là tờ giấy kết hôn và bản hợp đồng mua cô ấy từ cha cô…thật xót xa cho bản hợp đồng nhưng anh luôn trân trọng nó, không phải vì nó giá trị mà vì nó anh mới có được cô…tờ đăng kí kết hôn này sẽ trói buộc cô bên anh mãi mãi…

Anh tò mò muốn biết Nguyên Băng sẽ bỏ gì trong phong bì đó…mở phong bì thứ nhất ra…lại có thêm 1 phòng bì nhỏ nữa “Nguyên Thần Dạ em biết anh sẽ bỏ giấy đăng kí kết hôn vào trong phong bì kia nên em sẽ không bỏ vào đâu nhé, nếu như không phải chắc em sẽ thất vọng lắm nhưng em tin nó sẽ đúng vì em là vợ anh mà…”

Nguyên Thần Dạ mỉm cười thật tươi đúng là cô vợ ngốc tự tin quá mức mà …

Mở tiếp anh nhìn thấy cuốn sổ nhật kí của cô, 1 tấm ảnh chụp và 3 chiếc phong bì nhỏ nữa…cùng 1 bức thư : “ Thần Dạ, đây là tấm phim chụp hình ảnh con của chúng ta, bác sĩ bảo còn nhỏ nên chưa biết được giới tính, nhưng em hi vọng nó sẽ giống anh là 1 tổng tài lại nhiều cô gái theo đuổi nữa nha, nhưng không lạnh lùng độc đoán như anh đâu nhé, với em con của chúng là là thứ quann trọng với em như anh vậy, em định đóng gói anh rồi cho vào hộp luôn nhưng tiếc là gấp quá chưa tìm thấy hộp nào to hơn…, Thần Dạ đay là nhật kí của em cũng như những tình yêu em dành cho anh mà chưa nói hết…nhưng còn 3 phong bì này nếu sau này em chết, lỡ may thôi nhé em chết trước anh thì sau này mỗi ngày anh hãy đọc 1 bức thư nhé kể từ ngày mai nhé…mà thôi không sao em còn sống lâu lắm…em còn phải hành hạ anh nữa mà…hihi”…

Nguyên Băng ngu ngốc,anh muốn con gái, bởi sau này nó sẽ giống em.

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 8
-----------------------------------------------------------------
Read more…

Chương 7 - Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em

1:45 AM |

(Truyện tiểu thuyết) : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 7.  Đọc truyện tiểu thuyết, dành cho mình một khoảng lặng nhỏ, đủ để yêu thương và giữ lấy yêu thương.

-----------------------------------------------------------------

1 vụ tai nạn 3 mạng người không còn sót lại 1 chút gì cả ?

Nguyên Thần Dạ như phát điên lên, tại sao lại như thế, tại sao bọn họ lại nhắm vào vợ con hắn…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 7

Ngày hôm sau hàng loạt bài báo với tiều đề : “Đám cưới không thành, cô dâu tử nạn”. “Trả thù cá nhân, phu nhân Nguyên thị mất mạng”…hàng loạt trên trang nhất…xuất hiện ồ ạt…

Các nhà báo, kí giả, và nhân viên cùng người hâm mô không còn được biết thêm thông tin gì khi sau 1 buổi sáng 3 tòa báo lớn nhất bị đóng cửa, nhưng cơn sốt vẫn không dừng lại ở đó…Thông tin về Đám tang của Nguyên phu nhân đông chưa từng thấy, nhưng không ai thấy bóng dáng của Nguyên Thần Dạ – 1 dấu hỏi chấm lại xuất hiện.

Tống Hạ Bình liên tục gọi điện cho hắn nhưng điện thoại bị cắt, không liên lạc được.Đành rằng hắn đứng ra lo tang lễ cho Nguyên băng dù gì thì cũng là vợ, con của bạn thân…

Đám tang trôi đi trong không khí ảm đạm,ai cũng tiếc thương cho 1 gia đình đang hạnh phúc lại tưởng chừng mất đi mãi mãi…

Trong khi đó không ai hay biết Nguyên Thần Dạ đang trốn 1 mình ở bãi biển vắng người mà khóc…người đàn ông khóc, là khi đối với họ mọi thứ quan trọng trước mắt họ không còn nữa…
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 7
Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 7

Giọt nước mắt mặn chát, hòa với gió biển, lăn dài trên má Thần Dạ…lặng lẽ nắm lấy 1 nắm cát trong lòng bàn tay, nụ cười chua chát xuất hiện trên mặt anh…kí ức như mới ngày hôm qua ùa về trước mắt anh …

“- Anh Thần Dạ lại xem này, em xây lâu đài cátđẹp chưa, sau này con chúng ta cũng sẽ làm đẹp như em…!

- Nguyên băng hình như lúc này em hơi tự tin quá đó…

- Còn không phải học tập anh sao ?chính anh dạy hư em ?

vừa nói cô vừa đặt tay lên bụng thì thầm :

- Con à ! sau này con lớn lên không được học tập tính xấu này của ba con nghe chưa…

Nguyên Thần Dạ đưa tay ôm lấy vòng eo của Nguyên băng thì thầm vào tai cô :

- Em không nên nói xấu chồng mình như thế chứ ?

- Ai là chồng em chứ ? Ai ? Ai mà em không biết ?

- Em còn giả làm ngơ sao?

- Anh ! tình yêu của chúng ta có phải cũng như nắm 1 nắm cát này không : Nếu mình nắm chặt quá thì nó sẽ trôi đi, nhưng nếu mình không nắm lại cũng sẽ mất đi…

- chỉ cần em nắm vừa đủ thôi, còn nếu như em nắm thật chặt nếu rơi ra thì anh sẽ nắm tiếp cho em….”

Nguyên băng có phải anh bất tài ngay cả tình yêu của mình mà cũng không thể nắm được, là lỗi của anh…

tại anh làm em phải chết…Nếu như anh không gây thù chuốc oán với nhiều người thì bọn chúng sẽ không tìm em trả thù…

Ông trời ơi ! tại sao người chết không phải là tôi, mà lại là vợ con tôi, họ có tội tình gì…

Trước mộ hình ảnh người con gái đang mỉm cười, với đôi mắt long lanh, đối diện với cô là hình ảnh của 1 người phụ nữ mặc đồ kén kín mít,mang kính và ôm 1 bó hoa hồng trắng…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 7

Nguyên băng, xin lỗi bây giờ mới tới thăm cậu được…

người con gái quỳ xuống trước mộ Nguyên Băng và khóc…:

Xin lỗi…không phải tại mình cố ý, mình không muốn như vậy…?

- Tại sao cậu không nói cậu có thai ?

Nước mắt nhạt nhòa trên khuôn mặt xinh đẹp…

- Nguyên băng mình xin lỗi…mình không cố ý, mình không muốn như thế…?Mình thật là đáng chết, tại sao lại đối xử với cậu như thế chứ…mình chỉ muốn hắn ta mang cậu đi nơi khác làm chậm buổi lễ kết hôn thôi..mình hoàn toàn không muốn cậu chết…lỗi là ở mình…mình đã hại chết cậu…không chỉ cậu mà cả con của cậu.- đứa cháu chưa hình thành người nữa…

1 cơn gió nhẹ vuốt vào mặt cô như thể muốn lau đi những giọt nước mắt còn trên mặt…

tiếng gió, đung đưa khẽ lá cây như bản nhạc giao hưởng xoa dịu nỗi đau của con người (eo ơi, rùng rợn quá)..

- Cậu đang trách mình tại sao lại làm như thế phải không ? Cậu biết không trước khi cậu cưới 2 ngày mình phát hiện ra mình đã có thai với anh Thần Dạ, và mình…….

- Cô có thai với Thần Dạ ?

- Anh ? anh……cô gái lắp bắp không nói nên lời …

- Anh là ai ?

- Cô không nhớ tôi sao Hạ tiểu thư? Tôi đã từng gặp cô trong lễ cưới – à hay nên nói ngày Nguyên băng chết nhỉ ?

- Anh ? anh nói gì tôi không hiểu ?

- Hóa ra cô có quan hệ mờ ám với Nguyên băng, Thần Dạ ơi Thần Dạ, cậu phong lưu đa tình cũng không đến nỗi 2 người bạn thân cũng không tha chứ, lại còn vui chơi ra sản phẩm nữa chứ…

- Anh….sao anh…?

- À quên giới thiệu với người đẹp anh…(vuốt tóc), là Tống hạ Bình, bạn thân của Thần Dạ, cũng là bạn thân hụt của Nguyên Băng…còn chuyện sản phẩm kia, xin lỗi tôi không cố tình nghe lén, tôi tới thì nghe cô nói cô có thai với Thần Dạ…

Hạ thảo thở phào nhẹ nhõm,may mà anh ta không biết chuyện cô đã…

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 7

Cái thở phào nhẹ nhõm của Hạ Thảo không thể thoát khỏi con mắt của Hạ Bình – anh âm thầm che giấu cảm xúc tò mò muốn biết chuyện gì đã xảy ra mờ ám chăng…

Cổ phiếu tập đoàn Nguyên Thị tụt dốc, Không ai biết nguyên Thần Dạ tung tích như thế nào nữa,đã 1 tuần trôi qua sau cái chết của Nguyên Băng, cho dù có 3 đầu 6 tay Tống hạ Bình cũng không thể giúp hết cho Thần Dạ…Cầu trời cho hắn trở về nếu không mọi thứ hắn đã gây dựng sụp đổ trong chốc lát…

cho người tìm được Thần Dạ chưa ? tiếng sụt sịt của người phụ nữ…

Nguyên Mẫu con đã cho người tìm khắp nơi rồi, sẽ rất nhanh chóng tìm ra tung tích cậu ấy thôi…

“Rầm” tiếng đập bàn làm gián đoạn cuộc nói chuyện của hai người…

- Đồ con bất hiếu chỉ vì 1 người phụ nữ mà bỏ cả sự nghiệp của cả gia tộc…(Đồ máu lạnh mà, cha nào con nấy)

- Nguyên Bá, cũng là do Thần Dạ đau lòng quá thôi, rồi cậu ấy sẽ bình tĩnh và trở về thôi…

- Tại sao lại thế chứ, tưởng có con dâu hiền, cháu ngoan, sao trong chốc lát lại biến mất hết như vậy…?

Nguyên phu nhân không đành lòng khóc nức nở…

- Bà có thôi đi không, suốt ngày chỉ biết khóc, khóc thì mọi thứ có thay đổi không ?

Ôm lấy đôi vai gầy của nguyên phu nhân Tống Hạ Bình thấy thương cảm cho bà, đôi vai rung rung….bà cũng như mẹ anh vậy,anh lớn lên không có mẹ, bà là người quan tâm anh như con đẻ không khác gì Thần Dạ

Đã hơn 1 tuần rồi thần Dạ con đang ở đâu ?…

Ai biết rằng Thần Dạ đang phiêu du trong thế giới của anh, trong 1 khách sạn ở Hà nội… Nguyên Thần Dạ đang chìm đắm trong cơn say, anh càng say lại càng tỉnh…tỉnh bởi rượu và say bởi tình….

Anh không muốn tỉnh lại,anh sợ mình phải đối mặt với sự thật mà anh không hề muốn…

Anh tưởng chừng như có mọi thứ trong tay, nhưng chỉ trong chốc lát mọi thứ là hư không…không vợ…không con…tất cả mọi thứ trước mắt như đảo lộn hết cả, khó khăn lắm anh mới tìm được hạnh phúc của mình vậy mà….

Truyện tiểu thuyết dài tập : Nếu em chết tôi sẽ phá tan nát nhà em - chương 7
-----------------------------------------------------------------
Read more…

QC trai

Bài Ngẫu Nhiên

POPUP